Chương 16: (Vô Đề)

[16] Chuột phi – Một Quả Phỉ

****

Cổ Lan Cốt hiểu ý vuốt vuốt đầu Thư Thủy Thủy.

Vì thế trong tầm mắt của Dư Tẫn cùng Nam Ca, Thư Thủy Thủy chỉ lộ ra nửa phần thân mình phẫy phẫy tay: "Anh nói đi, tôi có thể nghe thấy."

Dư Tẫn: "…."

Nhìn cái mông nhỏ béo mũm mĩm của Thư Thủy Thủy, Dư Tẫn có xúc động muốn chọt một phát, nhưng nghĩ tới mình rất có thể sẽ bị Cổ Lan Cốt đánh chết nên sáng suốt từ bỏ.

Bình thường mùa đông sẽ kéo dài tầm sáu tháng, thời gian mùa đóng băng chiếm cứ ba tháng, đương nhiên cũng không phải luôn chuẩn xác như vậy, tình huống sẽ biến hóa mỗi năm. Vì ứng phó thời tiết cực cực đoan này, nhóm người ở Tinh cầu Thương Chiến sẽ chuẩn bị thật sẵn sàng trước khi luồng khí lạnh tới, bởi vì mùa đông vừa tới thì mọi người sẽ bị cắt đứt khả năng ra ngoài hoạt động, vì thế phải sớm tìm ra chỗ né tránh bão tuyết, tiếp đó là thức ăn và nước uống, đương nhiên quan trọng nhất là thiết bị hâm nóng và đá năng lượng."

Thư Thủy Thủy dụi đầu trong tay Cổ Lan Cốt, một lần nữa giơ móng: "Còn một vấn đề nữa, đá năng lượng là cái gì?"

Đối với phương thức vượt qua mùa đông mà Dư Tẫn nói, Thư Thủy Thủy cảm thấy rất dễ hiểu, này không phải là ngủ đông sao? Nhưng hoàn cảnh càng ác liệt hơn, tài nguyên lại càng thiếu thốn hơn, vì thế độ khó cũng gia tăng, nếu không cẩn thận thì không chết cóng cũng chết đói.

"Đá năng lượng chính là đá năng lượng, là một loại khoáng thạch ẩn chứa năng lượng, đây, chính là như thế này." Vừa nói Dư Tẫn vừa móc ra một viên đá năng lượng đặt lên bàn. Tiếng vang trong trẻo khi đá năng lượng tiếp xúc với mặt bàn hấp dẫn sự chú ý của Thư Thủy Thủy, cái đầu nhỏ của nó lập tức trượt ra khỏi tay Cổ Lan Cốt, lòng bàn tay Cổ Lan Cốt nhất thời trồng rỗng.

Thư Thủy Thủy nhìn lại, chỉ thấy trên mặt bàn có đặt một tảng đá, một tảng đá trong suốt có màu mực, xung quanh còn tỏa ra ánh sáng màu mực nhàn nhạt, vừa nãy khi đặt lên bàn, bởi vì va chạm mà xung quanh còn có một vòng gợn sóng nhưng rất nhanh đã biến mất.

Thư Thủy Thủy rất kinh ngạc, nó có thể cảm nhận được sóng linh lực ở xung quanh tảng đá, chỉ là nó khá hỗn tạp chứ không thuần túy, không thể trực tiếp hấp thu, nhưng Thư Thủy Thủy có thể thử dùng trận pháp tinh lọc, chỉ chừa lại linh lực mà mình cần hấp thu.

Lạch bạch lạch bạch, Thư Thủy Thủy chầm chậm chạy tới chỗ viên đá năng lượng, ánh mắt lộ rõ hiếu kỳ.

Viên đá năng lượng mà Dư Tẫn lấy ra chỉ lớn cỡ bàn tay, dáng vẻ cũng không có quy luật gì đặc biệt, Thư Thủy Thủy đứng bên cạnh đá năng lượng, gần như có độ cao tương đương nó, thân thể bé xíu nghiêng tới trước dòm dòm, cả con chuột hình thành dáng đứng L ngược.

Móng vuốt vươn tới nhẹ nhàng gõ gõ một cái, tảng đá lập tức phóng ra từng vòng từng vòng sáng rung động, giống như gợn sóng trên mặt nước.

Lỗ tai nhỏ của Thư Thủy Thủy lập tức run lên, sau đó lại vươn vuốt điểm nhẹ một cái. Từng vòng từng vòng sáng đan xen hòa hợp rồi lại tiếp tục khuếch tán, cả viên đá năng lượng giống như ánh huỳnh quang hoa mỹ ở ngoài khơi, hình ảnh cực kỳ duy mỹ.

Lỗ tai Thư Thủy Thủy một lần nữa run lên, hiển nhiên nó đang rất cao hứng hoặc thích thú.

"Đây là phản ứng gợn sóng mà đá năng lượng cao cấp nhất mới có, chỉ cần chạm vào thì năng lượng trong đá năng lượng sẽ tràn ra khuếch tán ra xung quanh, tạo thành quầng hào quang như cực quang, năng lượng tỏa ra chỉ bằng một phần mười tỷ số năng lượng vốn có của nó, có thể thấy năng lượng ở bên trong nhiều thế nào." Dư Tẫn cố gắng dùng phương thức dễ nhất giải thích: "Một phần mười tỷ, hiểu được không?"

Thư Thủy Thủy lạch bạch dạo một vòng quanh đá năng lượng, quầng sáng lúc này đã dần dần biến mất. Thư Thủy Thủy cũng không quay đầu lại đáp: "Một phần mười tỷ? Ý là chín trâu mất một sợi lông đúng không?"

Trầm mặc một chốc.

Dư Tẫn hỏi Cổ Lan Cốt: "Lão đại, một con trâu có bao nhiêu sợi lông vậy?"

Cổ Lan Cốt suy tư, không quản là trước hay sau khi cơ giới hóa cơ thể, ngoại trừ trên bàn ăn thì anh chưa từng tiếp xúc với sinh vật này, vì thế chuyện nó có bao nhiêu sợi lông, anh tự nhiên cũng không biết.

Thư Thủy Thủy: "…"

Nó ý thức được thế giới này có nền văn minh khá tương tự với địa cầu mình từng sống, nơi này cũng có thành ngữ, cũng có ngôn ngữ và văn hóa khác biệt, hai thế giới có trùng điệp, thế nhưng cũng tồn tại khác biệt, nguyên nhân sản sinh ra hiện tượng này, với trí lực của một con chuột sóc, Thư Thủy Thủy tự nhiên không có cách nào hiểu được.

Thư Thủy Thủy xoay thân thể nhỏ xíu qua đối mặt với Dư Tẫn: "Tôi hiểu ý của anh, một phần mười tỷ tức là một phần rất nhỏ rất nhỏ trong một phần rất lớn rất lớn." Vừa nói Thư Thủy Thủy cố vươn móng vẽ thành một vòng tròn lớn nhất có thể, sau đó dùng hai móng vuốt tạo thành một khoảng thật nhỏ.

Dư Tẫn lập tức không xoắn xuýt vấn đề này nữa, con chuột nhỏ này đáng yêu quá đi mất.

Có lẽ bởi vì nơi này là hành tinh bỏ hoang, hình ảnh như vậy thật sự quá ít nên làm người ta không có cách nào chống cự. Nơi này mỗi ngày đều tràn đầy tử vong, uy h**p, tranh đấu, nhỏ yếu không thể nào sinh tồn nổi, vì thế người tới nơi này dần dần quên mất cái gì là mềm mại, cái gì là đáng yêu, cái gì là thẹn thùng.

Thư Thủy Thủy lại giơ móng vuốt nhỏ: "Đá năng lượng có thể làm gì?"

Dư Tẫn còn chưa kịp mở miệng, Cổ Lan Cốt đã nói: "Khuya lắm rồi, ngủ đi, ngày mai lại tiếp tục."

Dư Tẫn và Nam Ca nhìn nhau, chẳng lẽ lão đại có kế hoạch gì? Hoặc là không muốn tiết lộ nhiều tin tức trước mặt bé chuột không rõ lai lịch? Dù sao thì ba vấn đề kia cũng đã lộ ra đại khái thân phận của Thư Thủy Thủy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!