[12] Chuột phi – Chuột Lễ Phép
****
Thư Thủy Thủy mơ mơ màng màng tỉnh lại, có chút chưa thỏa mãn duỗi người, đồng thời không quên vẫy vẫy móng vuốt lấy lòng thú cưng hình người của mình, thẳng đến khi bàn tay đưa tới trước mặt chuột muốn bắt lấy mình, nó mới nhận ra cái tay này không phải của thú cưng nhà mình.
Chuột nhỏ màu nâu ấm áp linh hoạt uốn người né khỏi cái tay vươn tới, sau đó nhanh chóng xác định thú cưng của mình đang đứng bên cạnh xe.
Thư Thủy Thủy bò lên cửa sổ xe, sau đó trực tiếp lấy đà nhảy vọt lên người Cổ Lan Cốt, đương nhiên, Cổ Lan Cốt cũng nháy mắt làm ra động tác tiếp ứng nên Thư Thủy Thủy thuận lợi nhảy vào tay Cổ Lan Cốt, đồng thời thuận theo cánh tay một đường trèo lên bả vai, lúc này mới đặt cái mông thịt béo đô đô của mình ngồi xuống.
Dư Tẫn kinh ngạc nhìn con chuột nhỏ trên vai Cổ Lan Cốt, chắc chắn đó là một con chuột, tuy nó thật sự đáng yêu nhưng phối với gương mặt Cổ Lan Cốt thật sự không hòa hợp, hơn nữa trong hoàn cảnh tự nhiên ác liệt thế này thế mà lại vẫn còn chuột sống sót, thoạt nhìn còn béo tròn như vậy, quả thật rất thần kỳ.
Cảm nhận được ánh mắt của Dư Tẫn, Thư Thủy Thủy có chút không quen, dù sao chủng tộc chuột sóc nâu nhà nó cơ bản không am hiểu giao tiếp, cho dù là người một nhà thì phần lớn thời gian đều là mạnh ai nấy ngủ, trừ phi là giao lưu trong lúc nói mớ, bằng không… một năm bốn mùa phỏng chừng cũng không có bao nhiêu thời gian ở chung.
Đối mặt với đồng loại của mình hoặc động vật còn tàm tạm, đối mặt với nhân loại, Thư Thủy Thủy vẫn luôn có cảm giác xấu hổ.
Vì thế tiểu chuột sóc xấu hổ tự nhận là không biểu cảm xê dịch mông mình, nhích về phía cổ Cổ Lan Cốt.
Nó thật tình không hề hay biết nhất cử nhất động của mình đều bị hai nhân loại kia quan sát kỹ càng.
Thư Thủy Thủy ngẩng đầu, phát hiện cả hai người đều đang nhìn mình, vì thế nó ngẩng cái đầu nhỏ, lộ ra nụ cười mỉm mê người, đồng thời một lần nữa tiếp tục xê dịch cái mông nhỏ.
Cổ Lan Cốt: "…" Chuột nhỏ ở trên vai đã nhích sắp chạm vào mặt anh rồi, cảm xúc nhất định còn mềm hơn loại mền mềm mại nhất.
Thư Thủy Thủy xấu hổ hoàn toàn hay biết so sánh của Cổ Lan Cốt, nó vẫn tràn đầy tin tưởng lặng lẽ nhích cái mông nhỏ của mình, cuối cùng thành công dời tới bên cạnh mặt Cổ Lan Cốt, sau đó đứng dậy, đạp đạp đạp trên vai Cổ Lan Cốt, nhích thân mình chuyển qua gáy cổ của anh.
Bởi vì không còn quần áo ngăn cách nên cẳng chân bé xíu có chút lạnh trực tiếp giẫm lên da cổ Cổ Lan Cốt, thân thể anh rõ ràng cứng đờ mấy giây.
Dư Tẫn cảm thấy có thể mình đã điên rồi, bằng không… sao cậu lại nhìn thấy một con chuột leo lên cổ Cổ Lan Cốt, thậm chí còn trốn ở sau cổ, túm tóc Cổ Lan Cốt, lộ ra cái đầu nhỏ đầy lông nhung, một lần nữa mỉm cười lanh lợi với mình!
Thư Thủy Thủy cảm thấy thiện ý của mình đã biểu đạt rất rõ ràng, thế nhưng biểu cảm của người xa lạ kia vẫn không có chút biểu cảm nào, giống như đã bị đóng băng vậy, vì thế Thư Thủy Thủy nhát gan lại xấu hổ liền trốn ra sau cổ Cố Lan Cốt, không có ý lộ diện nữa.
Tư thế đứng yên của Cổ Lan Cốt có chút kỳ quái, vì để có thể tự do di chuyển, anh đưa tay kéo Thư Thủy Thủy xuống.
Thư Thủy Thủy theo bản năng túm tóc Cổ Lan Cốt, trực tiếp hăng hái leo thẳng l*n đ*nh đầu Cố Lan Cốt, hưởng thụ khí thế cao cao tại thượng, tư thế như tầm mắt bao quát cả non sông.
Cổ Lan Cốt: "…"
Dư Tẫn rốt cuộc không nhịn được nữa phốc một tiếng bật cười, ôm bụng cười phá lên. Cậu thật sự không ngờ lại có một màn như vậy, con chuột nhỏ màu nâu ấm áp này đứng trên đầu Cổ Lan Cốt, dựa vào ưu thế độ cao mà có chút oai hùng.
Cổ Lan Cốt chỉ có thể xòe tay đưa lên trên đầu, sau đó mở miệng: "A Thủy ngoan, xuống đi."
Giữa đầu và tay, Thư Thủy Thủy quyết đoán lựa chọn vế sau, ai bảo nó là tay khống cơ chứ, vì thế tiểu chuột sóc ngoan ngoãn lạch lạch hai ba bước rồi nhảy vào tay Cổ Lan Cốt.
Móng vuốt bé xíu lành lành giẫm lên bàn tay thon dài của Cổ Lan Cốt, bé chuột nâu cọ ngồi xổm người xuống, dùng hai chân trước của mình sờ sờ tay Cổ Lan Cốt, không hề hay biết mình đang chiếm tiện nghi của người ta, dù sao thì chân sau là móng, chân trước cũng là móng, là chính Cổ Lan Cốt mời nó nhảy lên tay.
Dư Tẫn cười tới mức bụng có chút rút gân, trong lúc lơ đãng ngẩng đầu nhìn thấy động tác của Thư Thủy Thủy thì nghẹn họng, thực hoài nghi mình đã nghĩ quá nhiều, đừng nói chuột, cho dù là chiến sĩ cường đại nhất toàn bộ tinh hệ này cũng không có can đảm chiếm tiện nghi Cổ Lan Cốt.
Cười đùa qua đi, Dư Tẫn cùng Cổ Lan Cốt đi về phía căn cứ, Dư Tẫn nhanh chóng tiếp nhận chuyện lão đại nhà mình nuôi một con chuột làm thú cưng, tuy bản thân Cổ Lan Cốt nuôi thú cưng đã là một chuyện rất huyền huyễn, làm Dư Tẫn có ảo giác là lão đại nhà mình muốn ăn thịt, dù sao thì ở Tinh cầu Thương Chiến này, thú cưng = vật sống= có protein cao = thức ăn.
Lúc này Dư Tẫn không hề biết cái thứ protein cao này sẽ mang tới biến hóa nghiêng trời lệch đất cho cuộc sống của bọn họ.
"Hôm qua Nam Ca đã về rồi, nhưng sáng sớm nay lại ra ngoài, người trong trụ sở đã rời đi hai phần ba, phần lớn mọi người đều muốn di chuyển sớm, không chỉ là bão điện từ, có người dự đoán luồng không khí lạnh đầu tiên của năm nay sẽ ập tới trong vòng hai tháng nữa, nếu luồng khí lạnh cùng bão điện từ cùng ập tới thì sẽ đối mặt với khốn cảnh giống như tận thế." Dư Tẫn đỡ thắt lưng, cố xoa dịu cái bụng vì cười tới rút gân mà có chút đau đớn, đồng thời vừa đi vừa nói rõ tình huống với Cổ Lan Cốt.
Thư Thủy Thủy ngồi bẹp trên tay Cổ Lan Cốt chớp chớp mắt, cảm giác mình vừa nghe được một bí mật lớn, cái gì là luồng khí lạnh nha? Nếu như là trên địa cầu thì Thư Thủy Thủy có thể hiểu là nhiệt độ cấp tốc giảm xuống, biểu thị mùa đông đã sắp tới.
Nhưng trong thế giới có hoàn cảnh cực đoan này, luồng khí lạnh tuyệt đối không chỉ đơn giản là giảm nhiệt như tuyết rơi. Hơn nữa lúc ở thành phố Long Khải, Thư Thủy Thủy đã nghiên cứu bản đồ thế giới cùng bản đồ quốc gia rất lâu, thậm chí còn xem cả bản đồ thành phố.
Tinh cầu Thương Chiến là một tiểu hành tinh rất giống địa cầu, đồng dạng biết tự xoay quanh, cũng tồn tại ngày đêm cùng bốn mùa biến hóa. Thư Thủy Thủy có thể từ bản đồ biết mình đang ở nam bán cầu, nhưng không biết đang là mùa gì, dù sao thì nhiệt độ chênh lệch ngày và đêm ở sa mạc quá lớn, hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!