[1] Chuột phi – chuột sóc
[cáo] zhen shui shu – đây là tên trung của bé thụ của chúng ta, hán việt là trăn thụy thử, dịch ra là chuột sóc nâu, tên khoa học là Muscardinus avellanarius, là một loài động vật có vú họ Gliridae bộ gặm nhấm nha.
…
Chuột sóc là một loài động vật có vú dáng người thon nhỏ rất dễ thẹn thùng, chuột sóc khi còn sống có ba phần tư thời gian dành để ngủ, hơn nữa vì ngủ quên ăn cơm dẫn tới đói chết mà sắp bị tuyệt chủng.
Chuột sóc thuộc bộ gặm nhấm nhưng không phải chuột, chỉ là họ hàng gần của chuột, dáng vẻ bên ngoài lại càng giống sóc hơn, chúng có cái đuôi lông xù thật dài. Mỗi khi ngủ sẽ ngửa bụng lên co thành một quả bóng, sau đó ôm đuôi mình ngủ o o.
Chuột sóc nâu là loài đáng yêu nhất trong nhóm chuột sóc, chúng có lông tơ mềm mại màu nâu nhạt, cơ thể không vượt quá mười cm và cái đuôi to dài gần bằng cơ thể.
So với các loài chuột sóc khác thì chuột sóc nâu lại càng kén ăn hơn, ngoại trừ trái cây, cỏ non, côn trùng thì thứ chúng thích ăn nhất chính là quả phỉ (trăn tử), cũng vì thế chúng mới có tên là chuột sóc nâu (trăn thụy thử).
Đối với chuột sóc mà nói, cuộc sống của chúng nếu không phải đang ngủ thì chính là đang chuẩn bị để ngủ. Ngoại trừ mùa hè nóng nhất trong năm, ba mùa còn lại chúng đều vượt qua trong giấc ngủ, mùa hè ngắn ngủi và đầu thu chính là khoảng thời gian chúng điên cuồng ăn uống để chuẩn bị năng lượng cho giai đoạn ngủ đông, mà cho dù không ăn no cũng không thể ngăn cản được quá trình ngủ đông của chúng, cũng chính vì thế, một năm ước chừng có tám phần trăm chuột sóc vì không ăn no mà chết đói trong mùa đông, thế nhưng cho dù chết đói thì chúng cũng nguyện chết trong giấc ngủ.
Nhưng nhóm chuột tham ngủ này lại có tuổi thọ rất cao. Chuột bình thường dùng tháng để tính toán tuổi thọ, thế nhưng tuổi thọ của chuột sóc có thể dài tới năm năm, vì thế tín ngưỡng của chuột sóc đại khái chính là sinh mạng và chỗ ngủ.
Ít nhất thì Thư Thủy Thủy chính là tin như vậy, làm một con chuột sóc nâu, tuổi thọ của Thư Thủy Thủy thật sự không hợp lý, sau khi nhìn con cái chắt chít của anh em mình già rồi chết đi nó đã ý thức được điều này, nó hình như không giống đồng loại cho lắm, nhưng điểm nào không giống thì nó lại không nói ra được.
Cho đến khi rời khỏi quê hương, dạo chơi khắp nơi trên thế giới rồi gặp được một con chuột gọi là Thư Bảo, Thư Thủy Thủy đột nhiên có ý kết thành tổ đội, thế nhưng Thư Bảo rất kiêu ngạo lạnh lùng, nó không thích để ý tới người khác, sau đó Thư Bảo hỏi nó một vấn đề: "Cậu có biết hộ thư bảo (whisper) là cái gì không?"
Thư Thủy Thủy mờ mịt lắc đầu, sau đó vẻ mặt có chút đưa đám, cảm thấy sự dốt nát rất có thể sẽ làm mình mất đi đồng đội chuột khó khăn lắm mới tìm được.
Thế nhưng Thư Bảo lại hừ một tiếng, miễn cưỡng đồng ý đề nghị cùng đi du lịch chung.
Thư Bảo nói mình đang đi tìm anh em của mình, đồng thời cũng đang tu hành, Thư Bảo nói mình là chuột tầm bảo, rất giỏi tìm các loại thiên tài địa bảo, Thư Bảo còn nói rất nhiều chuyện tu hành, chỉ là Thư Thủy Thủy chưa mở mang trí tuệ nên vẫn luôn chọc Thư Bảo tức tới giậm chân.
Mùa đông tới, Thư Thủy Thủy đề nghị trước tiên ngủ một giấc rồi tiếp tục đi du lịch. Thư Bảo đồng ý, thế là khi Thư Thủy Thủy ngủ một giấc tới tận mùa xuân, vừa mở mắt ra liền nhìn thấy sắc mặt đã đen như đáy nồi của Thư Bảo.
Thư Bảo chỉ hận rèn sắt không thành thép, nói Thư Thủy Thủy chính là con chuột lười nhất mà nó từng gặp.
Thư Thủy Thủy mờ mịt ủy khuất: "Nhưng chuột sóc mà không ngủ thì đời chuột còn ý nghĩa gì nữa chứ?"
Thư Bảo không thèm đáp, qua một đoạn thời gian, Thư Thủy Thủy sáp tới thì thấy Thư Bảo thông qua một thứ kỳ quái để tra tư liệu, Thư Bảo nói là baidu. (giống google)
Thư Thủy Thủy ồ một tiếng, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Thư Bảo lông xù ấm áp, kết quả nó lại ngủ.
Chờ Thư Bảo rốt cuộc tra rõ thông tin về loài chuột sóc thì cũng thực cảm khái, rốt cuộc đón nhận người bạn đồng hành của mình một năm bốn mùa phải ngủ tới tận ba mùa.
Cuộc hành trình dạo chơi khắp thế giới của hai con chuột tiến hành rất vui vẻ, ít ra Thư Thủy Thủy cho là như vậy. Thư Bảo rất lợi hại, lợi hại hơn tất cả những con chuột mà nó từng gặp, Thư Bảo còn có thể biến đổi thành hình dáng nhân loại, còn rất dễ nhìn, mặc dù Thư Thủy Thủy chưa từng tiếp xúc gần gũi với nhân loại nhưng nó cảm thấy Thư Bảo là thú con ngầu nhất thế giới.
Đi theo Thư Bảo, Thư Thủy Thủy dần dần cũng có thay đổi, thay đổi lớn nhất là Thư Thủy Thủy cảm thấy đầu mình tốt hơn rất nhiều, cũng bắt đầu theo Thư Bảo học tập tu hành.
Thư Bảo từng nói đùa là một ngày là thầy suốt đời là cha, khi đó Thư Bảo kiêu ngạo lạnh lùng đứng trên một tảng đá chờ Thư Thủy Thủy tỏ thái độ.
Ngày đó trăng rất tròn rất sáng, trong khu rừng dưới ánh trăng có rất nhiều đom đóm lượn lờ, ánh trăng chiếu rọi làm mọi vật trông ảo mộng như một bức tranh trắng đen.
Thư Thủy Thủy ngơ ngác nhìn cục nắm đứng trên tảng đá lộ ra tư thế oai hùng, nó giơ hai chân trước của mình vỗ vỗ, đó là kỹ năng tán thưởng mà nó mới học được, vỗ xong liền hỏi: "Lời này có nghĩa là gì?" (nắm=tròn vo)
Cục nắm trên đá suýt chút nữa ngã lăn xuống, sau đó Thư Bảo không còn nhắc lại chuyện này nữa, chỉ là sau ngày đó Thư Thủy Thủy mới chính thức có tên, cũng chính là Thư Thủy Thủy, ngụ ý là thoải mái thoải mái ngủ, là tên do Thư Bảo đặt.
Thư Bảo nói linh lực ở thế giới này quá mỏng manh, yêu tinh quỷ quái quá ít, các loài chuột lại càng ít hơn, ít nhất thì Thư Thủy Thủy chính là con chuột đầu tiên mà nó gặp sau khi đi ra ngoài, mặc dù chỉ mới mở linh trí nhưng tư chất không tệ, v…v….
Thư Thủy Thủy ngồi trên đá ngủ gà ngủ gật.
Hai con chuột kết bạn với nhau cơ hồ dạo chơi khắp thế giới, dĩ nhiên thời gian tương đối dài, cụ thể thì Thư Thủy Thủy không tính qua, nhưng ít nhất cũng trăm năm, trong khoảng thời gian này mỗi khi Thư Thủy Thủy muốn ngủ đông, Thư Bảo sẽ chọn ngồi tĩnh tọa tu hành, dù sao thì cũng không xung đột.
Một ngày nọ Thư Bảo nói mình đã tìm được manh mối của anh em, cần phải vượt qua thời không, tính nguy hiểm quá cao, không thể mang Thư Thủy Thủy theo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!