Rốt cuộc Chu Di cũng không vào ở căn hộ kia của Đàm Yến Tây.
Cô sợ sớm muộn gì cũng phải ra đi, lúc đó lại thấy xấu hổ.
Người môi giới mà cô tìm rất nhiệt tình, cuối cùng cũng theo khả năng của cô, tìm được cho cô một căn thích hợp, vị trí nằm ở giữa công ty cô và trường học của Tống Mãn. Nhưng bởi vì đều không thực sự gần cả hai nơi, lại là một khu cũ kỹ nên giá cả cũng rất hợp lý.
Lần này cô cắn răng thuê một căn hộ hai phòng vì nửa năm sau là Tống Mãn lên lớp 12, hai người ở cùng lại quấy rầy nhau rồi đều không nghỉ ngơi thoải mái được.
Chu Di nói với Đàm Yến Tây rằng tình cờ có người bạn chuyển đi, muốn cho thuê lại, cô thấy thích hợp nên chuyển sang luôn.
Đàm Yến Tây cũng không nói gì thêm.
–
Đến tháng sáu, Chu Di đến chỗ của Vệ Thừa để hỗ trợ, không ngờ lại gặp được người hợp ý.
Hôm ấy, cô đi cùng để phiên dịch cho những vị khách quý người Pháp. Cho đến tiệc tối sau buổi lễ, Vệ Thừa ngồi cùng bàn tự tiếp những vị khách này.
Vệ Thừa nói tiếng Pháp thông thạo, anh ấy thương lượng với bọn họ một số vấn đề kinh doanh, ít nhiều cũng nhạy cảm.
Trong hợp đồng ký kết với Chu Di lại không có điều khoản về bảo mật thông tin. Vệ Thừa vì vậy, cẩn thận cho anh ta mà cũng là bảo vệ cô, bảo cô cứ tự do đi loanh quanh. Anh ấy còn pha trò: "Anh đã bảo giữ chỗ cho em rồi, em đi nhanh đi, không Đàm Tam lại tìm anh tính sổ, bảo anh bóc lột sức lao động của em."
Chu Di trước khi ngồi vào chỗ dự tiệc thì vòng sang nhà vệ sinh, sẵn tiện trang điểm lại.
Dáng người cô hiện lên trên chiếc gương lớn có đèn chạy vòng xung quanh, làn da cũng như sáng đẹp ra hơn vài phần.
Lúc này, trong gương phản chiếu bóng người đi tới, Chu Di ngẩng đầu lên.
Người vừa đến cũng dừng lại một chút, trên mặt thoáng lộ vẻ lúng túng. Tất cả người nổi tiếng đều có phòng hóa trang và phòng tiếp khách riêng, nên Chu Di cũng không hiểu vì sao cô ấy lại đến đây.
Người bước vào là một ngôi sao mới, mà lần trước Lộ Lộ từng cho cô xem trên Weibo, tên là Hạ Thanh Uyển.
Từng có qua lại với Đàm Yến Tây.
Thực ra, Chu Di đã thấy cô ta từ sớm rồi.
Lúc cô đến nơi, cô ta đang đi thảm đỏ. Cách thật xa đã cảm giác như người cô ta phát sáng, càng đến gần càng cảm thấy ngôi sao không hổ là ngôi sao. Khuôn mặt nhỏ nhắn như thế, vóc dáng lại còn gầy.
Hạ Thanh Uyển đến gần bồn rửa tay, Chu Di liếc mắt nhìn bàn tay cô ta, hình như dính một chút rượu chát hay nước hoa quả.
Trong gương, khuôn mặt cô ta được trang điểm hoàn hảo không tỳ vết.
Hạ Thanh Uyển cũng nhìn cô.
Rõ ràng biết cô là ai.
Chu Di nhớ lại lời Cố Phỉ Phỉ nói, giới này thực ra khá nhỏ.
Hai người không ai lên tiếng, chỉ mắt đưa mày lại trong gương. Lúc Hạ Thanh Uyển đảo mắt xoay người, Chu Di rõ ràng nhìn thấy trên mặt cô ta lóe lên vẻ khinh bỉ.
Cô cảm thấy khó hiểu và có chút buồn cười.
Ai cũng là đò qua sông, có chăng là khác ở chỗ một chiếc đã vào bờ, còn một chiếc vẫn đang giữa dòng.
Rốt cuộc thì cũng chẳng ai có thể mãi lênh đênh. Đò rồi thì sớm muộn gì cũng phải cập bến.
Đến mười giờ rưỡi tiệc tối mới kết thúc.
Vệ Thừa bận rộn đến vậy nhưng vẫn nhớ chuẩn bị xe cho cô. Cô ngồi trên xe rồi mới xem điện thoại di động, thấy có tin nhắn của Đàm Yến Tây gửi đến, hỏi cô xong việc chưa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!