——
Kỷ Tinh mỉm cười, không biết nói gì tiếp theo.
"Vì thế, không bao giờ được có những khao khát vượt quá khả năng của bản thân. Những khao khát mà bản thân không thể gánh vác thì không nên có. Như người bạn của tôi đó."
Điện thoại trên giường reo, ngắt quãng cuộc trò chuyện.
Kỷ Tinh vào phòng để nghe, là số điện thoại lạ.
Không ngờ là Tằng Địch gọi.
Cô ấy hỏi tối nay Kỷ Tinh có rảnh không, liệu có tiện đi cùng cô ấy đến một buổi gặp gỡ.
Kỷ Tinh ngạc nhiên vui mừng, vội vàng nói có.
Nhà em ở đâu?
Kỷ Tinh không nói tên khu phố mà chỉ báo địa điểm gần đó.
"Tiện đường. 6 rưỡi chị qua đón em."
Cúp máy, cô mới bắt đầu thắc mắc, tại sao Tằng Địch lại đột nhiên muốn đưa cô đi gặp gỡ.
Chẳng lẽ… bài phát biểu của cô trong cuộc họp lần trước đã để lại ấn tượng tốt cho sếp?
Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có thể là lý do này.
Kỷ Tinh liền vui mừng, nhớ lại trong điện thoại Tằng Địch nói
"Làm đẹp đi, toàn là những người quan trọng".
Cô lập tức chạy đi rửa mặt, rồi gọi Tô Tiểu Mông giúp đỡ.
Tiểu Mông mang ra bộ mỹ phẩm riêng, đang định trang điểm cho cô thì hỏi:
"Sếp em thích phong cách gì?"
…
Kỷ Tinh nghĩ ngợi rồi nói: Sếp của em là nữ.
…
"Sao không nói sớm?! Mặt em trông trẻ, đi gặp gỡ mà, định trang điểm theo phong cách chị đại trưởng thành. Nhưng nếu đụng phong cách với sếp, em sẽ chết chắc."
Kỷ Tinh sực nhớ ra, nói:
"Là em sơ suất, may mà cậu hỏi."
"Sếp em bao nhiêu tuổi?"
"Khoảng ba mốt, ba hai?"
Tô Tiểu Mông xoay xoay đôi mắt:
"Ừ, chắc đoán được phong cách của cô ấy. Em thì phải tránh xa hoàn toàn. Để chị trang điểm cho em kiểu Hàn Quốc nhẹ nhàng, ngọt ngào."
Được.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!