Hoắc Lăng vừa đi, tâm tình Tần Thi Nghi liền nhẹ nhàng tự tại hơn nhiều. Tuy rằng thân đang tha hương ở nơi đất khách quê người, trời xa đất lạ (lạ nước lạ cái), đúng là có hơi lúng túng. Nhưng điều khiến Tần Thi Nghi không lo lắng nhất chính là thích ứng với hoàn cảnh mới. Hơn nữa thời điểm khó khăn hơn cô cũng đã vượt qua, ví dụ như lúc vừa mới tỉnh lại sau tai nạn giao thông, cô tứ cố vô thân đối diện với thân phận và hoàn cảnh xa lạ, ứng phó với người nhà xa lạ, cố gắng giả dạng dáng vẻ của một người khác, cẩn thận che dấu linh hồn đã bị thay đổi, sợ nhất cử nhất động bị nhìn ra manh mối...
Đối lập với nửa tháng trước kinh hồn táng đảm, Tần Thi Nghi cảm thấy tâm cảnh hiện tại của cô có thể nói là cường đại (lớn mạnh) rồi, tha hương nơi khách quê người thì tính gì?
Dù sao có bánh bao nhỏ ấm áp thời thời khắc khắc ở bên cạnh cô, huống hồ bây giờ cô là thiếu phu nhân nhàn nhã quý giá lại có tiền, tay cầm thẻ của ông xã miễn phí, muốn tiêu tiền như nước cũng không phải nói chơi, càng miễn bàn đến chuyện thích ứng hoàn cảnh lạ lẫm.
Trước mắt Tần Thi Nghi không thiếu nhất chính là thời gian cùng kiên nhẫn.
Buổi chiều không bị ông xã miễn phí quấy rầy, Tần Thi Nghi và con trai trôi qua rất phong phú. Sau giấc ngủ trưa, hai mẹ con dắt nhau ra quảng trường Hoắc Lăng chỉ, dù sao cũng không có chuyện gì làm, Tần Thi Nghi không dám lái xe, hai mẹ con tay nắm tay chậm rãi tản bộ trên quảng trường.
Tháng bảy tháng tám, trong nước đang là giữa mùa hè nóng bức khó chịu, sang tới đầu bên kia trái đất lại là khoảng thời gian thành phố này ấm áp thoải mái nhất, phong cao khí sảng (gió mát, không khí thoáng đãng), mặt trời trên cao, ánh nắng chiếu xuống người không hề tạo cảm giác nóng rực mà là một loại cảm giác ấm áp, hạnh phúc giống như được mặc vào thêm chiếc áo lông mềm mại. Ở dưới ánh sáng mặt trời, lười biếng phơi nắng một ngày cũng không cảm thấy nhàm chán.
Tần Thi Nghi làm đúng như vậy, cô lôi kéo Thịnh Dục Kiệt, ngôi trên ghế dài ở quảng trường tiêu tốn thời gian hơn nửa buổi chiều.
Bên kia quảng trường là đường bờ biển xinh đẹp, nghe nói nhìn gần không có gì đặc biệt. Nhưng ngồi trên quảng trường, quan sát từ phía xa đúng là một phen cảnh đẹp.
Thời điểm theo đường cũ quay về, thành phố xa lạ dường như vẫn khiến người ta xem không đủ, hai mẹ con chậm rãi từ từ bước từng bước tản bộ. Khi hai mẹ con về đến nhà mặt trời đã ngả về tây, bầu trời đang lúc hoàng hôn.
Bên này Tần Thi Nghi và Thịnh Dục Kiệt vừa đến cửa nhà, bên kia Tiểu Trương cũng nắm chặt thời gian từ trên tầng xuống: "Chị Tần, bây giờ chuẩn bị bữa chiều luôn ạ?"
Tần Thi Nghi vừa mở cửa, vừa hỏi Tiểu Trương: "Ngô tiên sinh có nói mấy giờ trở về lấy cơm không?"
"Anh ấy nói khoảng sáu giờ."
Tần Thi Nghi nhìn thời gian, năm giờ, lập tức nghiêng người để Tiểu Trương bước vào nhà trước, dặn dò nói: "Vậy em nắm chặt thời gian."
"Vâng." Tiểu Trương cười trả lời: "Em nấu canh ở trên tầng rồi, giờ xào thêm vài món ăn nữa là xong."
"Ừ." Tần Thi Nghi cười, quay đầu nhìn về phía Thịnh Dục Kiệt vẫy tay, cô vừa đi tới phòng khách, vừa nói: "Bảo bối, chúng ta đi gọi video cho bà nội nhé, để tránh cho bà nội quá nhớ thương con."
Hiện tại là năm giờ chiều, trong nước chẳc hẳn đang là buổi sáng.
Thịnh Dục Kiệt tự mình thay dép lê, lon ton chạy theo phía sau Tần Thi Nghi.
Kỳ thật Tần Thi Nghi và Thịnh phu nhân không có nhiều chuyện để nói, hơn nữa người Thịnh phu nhân quan tâm nhất không phải là cô, trò chuyện lúc mở đầu xong, Tần Thi Nghi liền đem điện thoại giao cho Thịnh Dục Kiệt. Cậu nhóc rúc vào sô pha, ôm di động cùng Thịnh phu nhân gọi video hơn nửa tiếng đồng hồ, cũng không biết hai bà cháu lấy đâu ra nhiều chuyện để nói như vậy.
Hơi nhàm chán Tần Thi Nghi liền mở TV xem.
Tần Thi Nghi chưa từng xem phim Âu Mỹ, trên thực tế sản phẩm phim trong nước cô cũng ít xem. Cô không có nhiều hứng thú xem phim truyền hình lắm, mở TV cũng không biết nên xem gì, chỉ có thể cầm điều khiển từ xa không ngừng đổi kênh.
Thay đổi kênh một vòng, cuối cùng Tần Thi Nghi dừng lại ở một tiết mục tin tức giải trí. Hình như cô nhìn thấy trên màn hình thoáng lướt qua gương mặt đã tạm coi là quen thuộc của người nào đó, tay cầm điều khiển từ xa liền dừng một chút, ông xã miễn phí lên tin tức giải trí?
Đối với chuyện ông xã miễn phí là minh tinh, Tần Thi Nghi hiện tại chưa có nhiều cảm nhận chân thực, cô chưa bao giờ theo đuổi thần tượng, nên không biết người đàn ông kia có sức hút khiến người khác điên cuồng. Vài lần tiếp xúc với Hoắc Lăng cũng đều bí mật, đối phương hoàn toàn dỡ xuống hào quang minh tinh, không còn là chúng tinh phủng nguyệt (các chòm sao vây quanh mặt trăng).
Dứt bỏ những danh hiệu cùng ưu điểm gì đó, bản chất Hoắc Lăng cũng là người bình thường, cũng có vui giận thích ghét, thất tình lục dục.
Đối diện với Hoắc Lăng sống sờ sờ như vậy, trong lòng Tần Thi Nghi thật đúng là không đem đối phương trở thành đại minh tinh cao cao tại thượng, xa xôi không thể với tới.
Bây giờ bất ngờ nhìn thấy mặt Hoắc Lăng xuất hiện trong tiết mục tin tức giải trí, tâm tình của Tần Thi Nghi không khỏi có chút chuyển biến, trước nay cô quen toàn người bình thường, bỗng nhiên bên cạnh xuất hiện người trở thành nhân vật đề tài, loại cảm giác này thật sự có chút mới lạ.
Không cần tiếp tục chuyển kênh, nháy mắt Tần Thi Nghi liền quyết định xem tin tức về ông xã miễn phí. Sợ quấy rầy đến Thịnh phu nhân và anh bạn nhỏ gọi video, Tần Thi Nghi chỉnh âm lượng TV xuống mức thấp nhất, rồi mới đặt điều khiển từ xa xuống.
Mặt Hoắc Lăng ngoài lúc lướt qua TV, sau đó liền chậm chạp không xuất hiện, người dẫn chương trình đang đưa tin về một minh tinh nước ngoài Tần Thi Nghi không biết.
Đại khái ban nãy chỉ là thông báo trước tin chính, đưa tin chính thức còn phải đợi phía sau mới chiếu.
Tần Thi Nghi dứt khoát đem tiết mục này trở thành bài luyện nghe tiếng Anh, không cần xem phụ đề, người dẫn chương trình nói một câu, trong đầu cô liền có thể tự động phiên dịch thành nghĩa tiếng Trung. Loại cảm giác này thật sự quá hạnh phúc.
Vì thế Tần Thi Nghi mười phần kiên nhẫn chờ đợi, mặt người nào đó cuối cùng cũng hoàn toàn xuất hiện ở trước TV. Chỉ là khi nhìn thấy Hoắc Lăng đứng bên cạnh cô em tóc vàng mắt xanh nóng bỏng, mặt Tần Thi Nghi đang hứng thú bừng bừng bỗng chốc cứng đờ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!