Chương 17: (Vô Đề)

"Cho hỏi cô khách này có cần massage không nào?"

**

Bốn ngày sau, cuối cùng Lâm Nhiễm cũng dọn dẹp xong hành lý của mình.

Ngôi nhà trở nên đầy ắp dấu vết của nàng.

Bồn rửa mặt chất đầy chai này lọ kia của nàng, Phó Lâm Lăng đặt số lượng sản phẩm chăm sóc da ít ỏi của mình vào một góc.

Trong thư phòng, đối diện với một nhóm chuyên ngành y khoa và kiệt tác văn học là một đống truyện tranh màu mè hoa lá hẹ.

Trên tường treo một vài bức tranh, một số do nàng mua và một số do nàng vẽ.

Tủ quần áo trong phòng ngủ dành cho khách chất đầy quần áo, nhưng rõ ràng là không đủ, nên Phó Lâm Lăng đã nhường một nửa tủ trong phòng ngủ chính cho nàng cất quần áo mùa đông.

Những chú gấu bông đang nằm xếp lớp trên TV và ngồi một hàng trên sofa, đêm hôm trước Phó Lâm Lăng còn tết tóc cho một trong số chúng nữa.

Trên tủ cũng thêm một ít rượu vang đỏ, trên mặt bàn còn có một bể cá, từ ngày đầu tiên bước vào Lâm Nhiễm đã để ý tới bể cá này, mấy loài cá trong đó đều là mua lúc các cô đi chợ đêm lần trước.

Nhìn qua nhìn lại thì có vẻ như chỉ có nhà bếp là không bị nàng chiếm cứ.

Bận việc xong, nàng nhận jobs mới.

Nghỉ ngơi hơn nửa tháng thì đã đến lúc vẽ tranh rồi, không thì cứ ăn không ngồi rồi cả ngày cũng khó chịu.

Bao giờ cũng có rất nhiều người hẹn trước bản thảo, nàng chọn một vài đơn hàng lớn trước, sau đó trao đổi yêu cầu trên WeChat, vẽ bản phác thảo và gửi đi, sửa bản thảo mấy lần theo yêu cầu của khách hàng, mới xem như hiệu chính bản thảo.

Nàng thích nghe nhạc trong khi vẽ tranh nên không nghe thấy tiếng gõ cửa, cho đến khi điện thoại reo lên.

Thấy là cuộc gọi từ Phó Lâm Lăng, bèn nhấc máy hỏi: Sao vậy bác sĩ Phó?

"Người giao hàng đang ở cửa ấy, phiền cậu nhận hàng giúp tớ nhé."

Được rồi. Lâm Nhiễm mở cửa ra nhìn thấy anh trai giao hàng đang ôm một cái hộp.

Là bà Phó sao? Anh ta hỏi.

Ừ, giao cho tôi đi.

Lâm Nhiễm ký nhận xong mới phát hiện Phó Lâm Lăng vẫn chưa cúp máy, liền báo cáo, Đã nhận hàng.

Được.

Trong giọng còn có ý cười rất khẽ.

"Cậu nhìn giúp tớ xem có phải mẹ tớ gửi không."

"Bên trong có thuốc đấy, cậu mở ra trước đi."

OK. Lâm Nhiễm cầm kéo mở hộp, đặt điện thoại sang một bên,

"Lần nào cậu nhận hàng cũng cần giao tận tay vậy hả? Không thể để ngoài cửa được à?"

"Tớ làm phiền cậu sao?"

Phó Lâm Lăng hỏi.

"Không phải, dù sao tớ cũng đang ở nhà mà, tớ chỉ là tò mò bình thường cậu không có ở nhà thì sao." Lâm Nhiễm nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!