Chương 9: (Vô Đề)

"Vậy nên, chúng ta phải đi ngay. Sau này ông ta không lo nổi cho bản thân, thì cứ đưa vào viện dưỡng lão."

Với cái tính cách đó, vào viện dưỡng lão chắc chắn sẽ bị hành cho ra trò.

Tống Trinh còn do dự, nhưng mẹ chồng tôi thì lại vô cùng quyết đoán:

"Đi! Chúng ta tới Lệ Giang ở Vân Nam, hoặc Tây Song Bản Nạp cũng được."

Chúng tôi bán hết nhà cửa, mua lại ở một nơi khác.

Dù sao cũng không lỗ, nhỡ đâu sau này quy hoạch lại, phá dỡ thì lại kiếm được bộn tiền.

Ngày chuẩn bị rời đi, sáng sớm tôi đã cảm thấy khó chịu, đầu óc quay cuồng, buồn nôn.

Tôi bám lấy chồng mình:

"Chồng ơi, em thấy không khỏe lắm…"

Tống Trinh vội vàng rót nước, lấy trái cây, rồi đo nhiệt độ cho tôi.

Mẹ chồng nhìn tôi một lúc lâu, rồi nghi ngờ hỏi:

"Có khi nào con mang thai rồi không?"

"…"

Chúng tôi lập tức đến bệnh viện.

Quả nhiên, tôi đã mang thai được 8 tuần.

Hai tháng!

Vừa đúng vào thời điểm chúng tôi quyết định chuyển đi.

Tống Trinh vui mừng đến mức ôm chặt lấy tôi.

Mẹ chồng cũng hồi hộp hỏi:

"Vậy… chúng ta vẫn đi Lệ Giang chứ?"

Bà ấy muốn đi.

Bà ấy muốn rời khỏi nơi đau lòng này.

Tuyết Lạc Vô Ngấn

Cả Tống Trinh cũng vô cùng mong chờ.

Tôi mỉm cười, nắm lấy tay bà ấy:

"Mẹ, đi chứ! Đứa bé này chính là do chuyến đi Lệ Giang mà có. Con hoàn toàn có thể sinh con ở đó mà."

Tôi tin rằng nơi đó có điều kiện tốt.

Nghe tôi nói vậy, mẹ chồng rõ ràng đã thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cả Tống Trinh cũng vậy.

Bọn họ đều sợ tôi sẽ đổi ý không đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!