Tôi bật cười, nghĩ đến việc chính mình đã chọn anh ấy làm chồng.
Dù có khốn nạn, cũng không thể vứt bỏ.
Nếu bỏ anh ấy, tôi làm sao đưa mẹ chồng tôi đi được?
Cố nhịn cơn tức muốn đánh chồng mình, tôi hôn nhẹ lên trán anh ấy, nhỏ giọng cổ vũ:
"Chồng ơi, anh cố lên."
…
Chỉ là tôi không ngờ, hai đứa con trai của bà Lâm lại giận đùng đùng kéo đến nhà tôi.
Dáng vẻ vô lý, mặt dày của bọn họ thật khiến tôi được mở mang tầm mắt.
"Là ai đã đánh mẹ tôi?"
Tôi chỉ thẳng vào ba của Tống Trinh.
"Cháu trai, nghe chú giải thích đã…"
"Giải thích gì? Còn gì để giải thích nữa? Chúng tôi không cần giải thích! Mẹ tôi về đến nhà thì ngất xỉu, giờ đang ở bệnh viện! Chúng tôi muốn bồi thường!"
Nói trắng ra là đòi tiền.
Thế này thì tôi không thể nhịn.
"Mẹ anh về đến nhà liền ngất, anh có biết lý do vì sao không?"
"Vì sao?"
Đồ ngốc này lại còn hỏi!
"Bởi vì bà ta có tật giật mình!" Tôi bước lên hai bước: "Anh có biết bà ta chột dạ vì chuyện gì không? Vì bà ta đã…"
"Mày câm miệng lại! Bây giờ lập tức tới Cục Dân Chính ly hôn ngay!"
Ba của Tống Trinh hét lên, ngăn không cho tôi nói tiếp.
Tôi cười khẩy.
Không ngờ, lão già này thế nhưng lại là một kẻ si tình.
"Ly hôn à? Được thôi. Nhưng căn hộ phải đổi thành ba căn, tiền tiết kiệm lên thành 2 triệu."
"Mày đang nằm mơ đúng không!"
Hai chị gái của Tống Trinh đồng thanh phản đối.
Tôi giơ điện thoại lên:
"Tôi có quay video đấy! Nếu không làm theo lời tôi nói, tôi sẽ đăng lên mạng, để cho mọi người xem thử…"
Sau đó, tôi thấy sắc mặt ba của Tống Trinh biến đổi nhanh đến mức diễn viên còn phải chào thua.
"Xóa video đi! Tao đồng ý!"
"Khi nào nhà sang tên, tiền chuyển vào tài khoản, tôi sẽ xóa ngay."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!