Chương 42: Ngược dòng tình yêu

Type: Windy0503

"Chơi lâu như vậy còn chưa về nhà à?"

Ừ, đi thôi.

Trong xe hơi mở bài hát bất hủ Hotel California mà Chân Ái rất thích, cô từng cho rằng nghe bài hát này sẽ thấy ánh nắng rự rỡ và cát trắng biển xanh của California.

Nhưng giờ phút này, tâm trạng cô sa sút như rơi xuống biển, chìm xuống từng chút từng chút, ngạt thở, không nơi nương tựa, tuyệt vọng, xa dần ánh nắng, cảm giác bất lực rơi xuống mãi mãi không có điểm cuối.

Thỉnh thoảng Bert liếc nhìn cô qua tấm gương trong xe. Sườn mặt cô xinh đẹp vô vàn, xinh đẹp hệt như trong ký ức. Lông mi đen cong vút thật dài, mắt trong veo chăm chú, mũi cao thẳng xinh xắn, đôi môi tươi thắm tựa cánh hoa, mái tóc dài tung trong gió trêu đùa làn da trắng ngần trong suốt.

Đẹp đến mức khiến cả thế giới mất đi màu sắc. Đây chính là cô, đây chính là Little C.

Có điều trông cô không hề vui vẻ, trầm tĩnh mà lại yên lạng, chẳng có chút cảm xúc. Anh ta cho rằng cô đang giận dỗi với mình. Con gái giận dỗi ấy mà, dỗ dành là tốt ngay thôi. Anh ta cũng không để ý.

Tiếng đàn guitar du dương trầm bỗng trong xe, sau xe là hằng hà đèn báo hiệu loé sáng và còi cảnh sát kêu to trên đường quốc lộ liên bang, chạy băng băng trên vùng đồng nội mùa hè, hệt như một con sóng lấp lánh.

Chân Ái nhìn gương chiếu hậu, không phải FBI giám thị Ngôn Tố mà là CIA ngầm bảo vệ cô. Cô chán nản rời mắt, nhìn cây cối trên đồng nội, hỏi: Jasmine đâu?

Ai cơ? Nghe thấy cái tên xa lạ, Bert không hề quan tâm.

Cô càng lạnh nhạt, trông ủ rủ biết mấy, lại như chẳng có hứng thú với bất cứ chuyện gì:

"Cô gái mất tích trong trang viên Hampton đã bị anh bắt đi rồi phải không?"

Ồ… Bert nhớ ra, giọng điệu chế giễu:

"Em nói cô ả không biết tốt xấu kia à? Chở đi rồi."

Chở đi ư? Chân Ái từ từ ngước mắt: Cô ta sẽ thế nào?

Bert lái xe cực nhanh còn dám quay đầu nhìn cô, nhìn trọn vẹn ba giây, ra vẻ

"sao em có thể không hiểu anh vậy chứ?" oán giận:

"Còn phải hỏi anh sao?"

Chân Ái cau mày, chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy khó chịu: Thả cô ta ra đi.

Cô thấy, ngoại trừ nói chuyện lộn xộn không hề có logic thì Jasmine không có vấn đề gì to tát, thật sự không đến nỗi phải chịu những ngược đãi kia. Annie đã nói, vận mệnh người trong đại gia tộc liên quan đến nhau. Cô không hi vọng người khác nhìn thấy Ngôn Tố liền nói:

Nguyện Thượng đế phù hộ cho em gái cậu, hy vọng nhà cậu sớm ngày thoáng khỏi bóng ma.

Bert không trả lời trực tiếp, hỏi ngược lại: Thả à, em sẽ vui à?

Chân Ái không phối hợp quay mặt đi chỗ khác, im lặng.

Anh nhún vai: Vậy thì thôi…

Sẽ vui! Cô trả lời trái lương tâm.

Thật ra nếu không được gặp Ngôn Tố thì bất cứ chuyện gì, bất cứ kẻ nào, ai chết ai sống, cô đều không quan tâm, cô đều không vui vẻ. Nghĩ đến Ngôn Tố, sáng cô đột nhiên đau nhói. Bây giờ Ngôn Tố đang làm gì? Nhất định đang tìm cô muốn phát điên.

Xe phía sau đuổi theo rất sát, xe Bert chợt rẽ ngoạt lao xuống đường quốc lô, Chân Ái bay lên khỏi chỗ ngồi lại nện mạnh xuống, dây an toàn siết đến mức đau nhức. Tâm trạng cô không tốt, ôm ngực, nhíu chặt mày.

Bert thấy sắc mặt cô không tốt, đôi mắt tối đi, thoáng qua vẻ khó chịu, nhìn gương chiếu hậu lẩm bẩm: Mấy tên đáng chết.

Tay ấn vào một cái nút, chiếc xe rộng rãi nhiều chức năng kêu tít tít, mui xe vang lên tiếng máy móc vận hành. Chân Ái ngẩng đầu nhìn lên, chắc hẳn là súng shortgun1!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!