Type: haracubicu
Điểm thú vị của tranh trường phái tĩnh vật hư vô là mỗi vật thể đều có hàm nghĩa riêng, phần lớn tượng trưng cho thời gian trôi qua nhanh, sinh mệnh hư vô, cái chết giáng xuống.
Đàn tỳ bà Ngôn Tố nhận được có nghĩa là:
Cái chết trẻ. Đằng sau khắc một dấu cộng nhỏ, đây không phải là ký hiệu mà là phương pháp tính của Trung Quốc cổ đại, số bảy. Anh sớm đoán được mình là mục tiêu của kẻ thần bí. Khi thấy Susie đưa ra tấm ảnh có đồng hồ cát và mô hình địa cầu, anh đã biết tính nghiêm trọng của sự việc.
Về phần ốc anh vũ của Chân Ái tượng trưng cho sự hoàn mỹ và vĩnh hằng hiếm có.
Số bảy là sự hoàn mỹ của Thiên nhân hợp nhất * trong tôn giáo, thập tự giá là nghi thức hiến tế. Năm nạn nhân đã chết trước đó đều là tế phẩm. Ngôn Tố chính là tế phẩm thứ bảy trong vụ án này.
Giết anh rồi người thần bí sẽ nghênh đón ốc anh vũ tượng trưng cho tính hoàn mỹ và vĩnh hằng trong lòng gã về.
*Thiên nhân hợp nhất là tư tưởng quan trọng bậc nhất trong văn hóa truyền thống Trung Quốc. Thủy tổ của Đạo gia là Lão Tử đã nói:
"Người thuận theo đất, đất thuận theo trời, trời thuận theo đạo và đạo thuận theo tự nhiên", lấy đạo và tự nhiên làm khởi nguồn giá trị tinh thần của loài người.
Tất cả chỉ vì đoạt được Chân Ái, nhận được sự hoàn mỹ và vĩnh hằng trong lòng gã. Nạn nhân thứ sáu sắp chết là ai? Ngôn Tố khép hờ mi mắt, dự cảm đại chiến sắp đến, nhưng dù thế nào đi nữa anh vẫn sẽ bảo vệ cô, tuyệt đối không buông tay.
Chân Ái an tâm ăn anh đào, nhớ đến lời Owen nói, không biết Ngôn Tố có phát hiện có người giám thị anh hay không.
"S.A., hội Lewis đang nghi ngờ anh." Cô ôm cổ anh, vùi đầu vào cổ anh:
"Anh có cảm thấy oan ức khó chịu không?"
Không đâu.
Anh ngỡ ngàng, cười cô thình lình nổi tính trẻ con:
"Ái, anh không sao. Mà cảnh sát Lewis nghi ngờ anh là điều tất nhiên và chính đáng. Làm nghề này, họ không thể xử sự theo tình cảm, Vào lúc người khác tin tưởng anh, ông ta căn cứ theo manh mối khách quan nghi ngờ anh, anh cho rằng đây là nghiêm cẩn và chính trực."
Chân Ái không nói lời nào, thật sự chưa từng gặp người đàn ông nào như anh. Người khác nghi ngờ anh là sát thủ liên hoàn biến thái cuồng ngược đãi, anh còn cảm thấy vui mừng. Ngốc nghếch! Cô không lo lắng vì vậy anh bị bắt, nhưng lo lắng cho thanh danh và tâm trạng của anh.
Có điều giờ xem ra cô thật sự là lo bò trắng rang, tên rộng lượng kia quan tâm chỗ nào chứ?
Ngôn Tố nhớ đến việc nghiêm chỉnh, hỏi:
"Hôm nay phải làm việc đến khi nào?" Liếc nhìn đồng hồ trên bàn,
"Bây giờ là bốn giờ sáng, lần sau nhìn thấy em không phải là rạng sáng ngày mai chứ?"
Chân Ái lắc đầu:
"Không biết. Có việc gì à?"
Muốn ăn tối với em. Giọng anh dịu dàng trở lại, khiến tai cô nóng lên. Gần đây cả hai luôn bận đủ thứ việc, đã lâu lắm không sắp xếp bữa tối vui vẻ cùng nhau rồi.
Cô gật đầu: Dạ, được.
Ngôn Tố nhìn cô, quả anh đào đo đỏ nho nhỏ dán trên môi cô kiều diễm không sao tả xiết. Anh ôm chặt cô, khẽ mỉm cười, cuộc sống vốn nên như thế. Không cần lo được lo mất, quý trọng hiện tại là tốt rồi.
Chẳng hề ướm lời, anh đột ngột hỏi:
"Ái, em muốn ân ái với anh không?"
Chân Ái nghẹn họng, cứ thế nuốt một quả anh đào thật to. Đề tài này thay đổi cũng quá… Cô quay đầu, kinh ngạc nhìn anh.
Ban nãy Ngôn Tố nói tiếng Anh, không phải là make love mờ ám, không phải là have sex thông thường, không phải là từ do tầm thường, không phải khẩu ngữ hook, không phải [bad word] thô bỉ, cũng không phải take thấp kém, mà là dùng từ intercourse (giao hợp) vô cùng học thuật.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!