Chương 36: Ảo tưởng tình yêu

Type: Trần Thúy Quỳnh

Sau khi trở lại N.Y.T., Chân Ái và Ngôn Tố được nhàn nhã một khoảng thời

gian. Ho còn ba giờ trong hai mười ba giờ phục vụ cộng đồng bị xử phạt

sau vụ đụng xe cảnh sát mấy tháng trước. Lần cuối cùng tại viện nhi đồng công lập thành phố. Đi trên đường, Chân Ái vô cùng ưu sầu. Ngôn Tố phục vụ cộng đồng thật sự rất nghiêm túc, nhưng mà quá nghiêm túc rồi.

Ở viện bảo tang, anh phục vụ công ích hai giờ, rồi tốn ba giờ để chỉ ra

toàn bộ sai lầm trên bảng giải thích, còn phê bình chú giải. Ở thư viện, anh cho rằng các phân loại sách của nhân viên quá cổ lỗ, phải thay mới

hoàn toàn hệ thống kiếm tra trên máy tính, khiến nhân viên thư viện hoàn toàn ngây dại. Giám đốc sầm mặt, anh còn kínđáo đắc ý, cho rằng anh

đã cứu vớt lĩnh vực phục vụ cộng đồng.

Lần này đi thăm trẻ em, hẳn sẽ không xảy ra sự cố gì đâu nhỉ? Chân Ái thầm cầu nguyện.

Sau khi đi, bất ngờ gặp gỡ người quen, là cô dạy trẻ trong lâu đài làm việc tại nhà trẻ thành phố. Cô nhìn thấy Ngôn Tố và Chân Ái cũng hết sức

kinh ngạc, thân thiện bước đến chào hỏi.

Chân Ái đối đáp vài câu.

Ngôn Tố trước sau vẫn hờ hững, biểu cảm không hề thay đổi. Đến khi đi theo

viện trưởng và cô dạy trẻ vào phòng chơi, nhìn thấy đám trẻ con chạy tán loạn, thoáng chốc anh mới chau màu, quay người đi ra ngoài:

"Một đám khoai tây lăn đầy đất. Anh không thích, giao cho em đấy."

Chân Ái lập tức bắt anh lại:

"Không được chạy trốn."

Hiển nhiên Ngôn Tố không thích cách dùng từ của cô, nhướng mày:

"Không phải chạy trốn, là tự vệ."

Anh sợ trẻ con à?

Mặt anh không nén được::

"Không phải sợ, là bài xích. Ngôn ngữ của em thật nghèo nàn, chẳng bao giờ tìm được từ thỏa đáng."

Giọng Ngôn Tố lạnh nhạt, khôi phục vẻ mặt người máy:

"Mệnh đề A: Trẻ con là sinh vật không có logic nhất trên đời. Mệnh đề B: Ngôn Tố bài xích tất cả sinh vật không có logic. Kết luận: Ngôn Tố bài xích trẻ con nhất. Suy luận xong!"

Đám khoai tây nhỏ đuổi bắt nhau trong phòng chơi lập tức yên lặng như tờ, toàn bộ đầu nhỏ ngẩng lên, đôi mắt tròn xoe như

quả nho tò mò lại ngơ ngác nhìn Ngôn Tố.

Viện trưởng viện nhi đồng kinh hãi: Thượng đế ơi, thanh niên này nói mấy lời tội vạ gì trước mặt bọn nhỏ thế!

Chân Ái cảm thấy cô viện trưởng đã muốn cốc đầu Ngôn Tố rồi, vội vàng kéo

anh sang bên cạnh, áy náy nhìn đám khoai tây nhỏ vẻ mặt ngơ ngác, giải

thích với cô viện trưởng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!