Chương 35: Cuộc phiêu lưu đến ngôi nhà kẹo (6)

Type: haracubicu

Đừng chạm vào tôi. Chân Ái hất tay Arthur ra.

Cú hất này dẫn đến phản hồi kịch liệt, Arthur đột nhiên ôm chặt eo cô, một tay nhấc cô lên, tay kia giữ chặt lấy gáy cô, cúi đầu chặn miệng cô.

Anh ta như một con dã thú đói khát, cắn cô không nhả, bạo lực vào ngông

cuồng xâm lược khuôn miệng khép chặt không chịu hé mở của cô.

Chân Ái vùng vẫy muốn đẩy anh ta ra, nhưng người bị siết lơ lửng, tay chân

cũng không gồng lên được, sự chống cự của cô không hề có lực sát thương

với đối phương.

Hai tay Arthur siết chặt lấy cơ thể cô, sức lực

mạnh như người rơi xuống nước vớ được bè gỗ. Không khí trong lồng ngực

của cô bị anh ta hút cạn, bên tai là tiếng thở hổn hển, trước mặt là mùi vị đàn ông của đối phương. Cô phẫn nộ đến mức hận không thể cắn đứt đầu lưỡi anh ta. Nhưng Arthur trước sau chỉ quấn quýt lấy bờ môi cô, chứ

không vượt qua giới hạn nửa bước.

Đến lúc anh ta thật sự đưa lưỡi vào,

cô chuẩn bị cắn anh ta thì bỗng nhiên giật mình, vậy mà chút sức lực

cuối cùng của cô cũng biến mất, ngay cả cơn đau nơi cổ tay phải cũng

không còn.

Miệng anh ta thoa thuốc! Arthur đã lập kế hoạch cả rồi.

Tay chân Chân Ái mềm nhũn, không có sức lực cũng không nói ra lời, chỉ có

thể bất lực bủn rủn dựa vào lòng anh ta, mặc anh ta điên cuồng cướp đoạt đòi hỏi. Đến tận khi cuối cùng anh ta nếm đủ rồi mới lưu luyến buông cô ra, như sân như si, hít một hơi sâu:

"Trời ạ, em vẫn đẹp như vậy."

Arthur cúi đầu, chóp mũi đặt lên cổ cô, một mạch hít hà, cuối cùng dừng

lại bên tai cô:

"Vẫn khiến lòng người khát khao hướng đến như vậy."

Arthur nghiêng đầu sang, thấy môi cô sưng đỏ, đôi mắt đen nhánh bi phẫn và oán hận trợn trừng nhìn mình. Anh ta không tức giận, tiếp tục ôm cô, cọ qua cọ lại trên mặt cô.

Hình như anh ta rất thích hành động thân mật như

vậy, lại như loài động vật nào đó, chỉ biết dùng cách hôn, liếm nguyên

thủy nhất và vuốt ve trực tiếp nhất để diễn tả niềm yêu thích.

"Cheryl, đã lâu không gặp, em trưởng thành rồi. Càng ngày càng xinh đẹp, càng ngày càng đáng yêu, càng ngày càng khiến anh say mê." Arthr cúi đầu áp

lên xương quai xanh của cô, hôn nhẹ.

Cô sởn tóc gáy nhưng không thể cử động, cũng nói không ra lời.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!