Hạ An An một lần nữa chọn ký kết hợp đồng, trong các hạng mục dịch vụ chọn y tế: điều trị nhiễm trùng đường hô hấp trên, trị ký sinh trùng trong và ngoài, đồng thời chọn dịch vụ tắm rửa vệ sinh, cuối cùng thêm vào tùy chọn giúp khách trọ trở về nhà.
Chủ nhân của Tiểu Môi Cầu hoàn toàn khác với chủ nhân của Lai Nhân, chủ nhân của nó hẳn là do có chuyện đột xuất nên mới nhốt nó bên ngoài cửa, chứ không phải cố ý vứt bỏ, vì vậy Tiểu Môi Cầu bị lạc mất, chủ nhân của nó hẳn cũng rất lo lắng, nhất định Tiểu Môi Cầu cũng nhớ chủ nhân, vì vậy Hạ An An đã chọn giúp nó về nhà.
[Hợp đồng dịch vụ thẻ VIP cho cư dân "Tiểu Môi Cầu" đã được tạo thành công, vui lòng yêu cầu cư dân này thực hiện ký hợp đồng bằng cách ấn dấu móng vuốt.]
Đây đã là lần thứ hai Hạ An An ký hợp đồng với cư dân, đã thành thạo hơn lần đầu rất nhiều, cô bé cầm máy tính bảng đi ra sân sau, sau một đêm nghỉ ngơi, tình trạng của Tiểu Môi Cầu đã tốt hơn nhiều, hoạt bát hơn so với hôm qua, cơ thể nó vẫn còn run rẩy, hơi thở cũng có tiếng khàn khàn, nhưng khi thấy cô bé ra ngoài, nó chui ra khỏi ổ và ngồi xổm trước mặt cô bé, vẻ ngoài rất ngoan ngoãn.
Lúc này Hoa Hoa và Đa Tể đều ở đó, Đa Tể vốn không muốn đến thường xuyên như vậy, nhưng nó nghĩ nếu Tiểu Môi Cầu không đạt yêu cầu, nó sẽ phải tìm kiếm một con mèo mới để gửi đến nên cũng đến xem tình hình.
Không ngờ vừa đến, đã nhìn thấy đứa trẻ con loài người đó cầm một chiếc ghế nhỏ ngồi trước mặt Tiểu Môi Cầu, thì thầm một cách bài bản:
"Khách trọ Tiểu Môi Cầu, bạn… có đồng ý… để tôi cung cấp dịch vụ diệt ký sinh trùng trong và ngoài cơ thể,… nhiễm trùng đường hô hấp trên, tắm rửa vệ sinh, và… giúp bạn về nhà ngoài việc lưu trú và thức ăn không."
Lần này, Hạ An An cầm máy tính bảng đọc to hơn lần trước một chút, nói cũng rõ ràng hơn so với lần trước.
Tiểu Môi Cầu ngồi xổm trong ổ, người run lên, nó dường như không thể chấp nhận được việc mình bị bệnh.
Tắm rửa… Cô bé này thậm chí còn muốn giúp nó tắm rửa?
Tiểu Môi Cầu thực ra đã từng nghe từ này, có lần chủ nhân bế nó lên, đùa rằng nó đen quá, phải tắm rửa xem có trắng hơn được không.
Chỉ có điều, cuối cùng cũng chẳng có chuyện gì xảy ra, vậy tắm rửa rốt cuộc là gì?
Tiểu Môi Cầu đang suy nghĩ về chuyện tắm rửa, nghe đến cuối cùng, mắt nó sáng bừng lên.
Cô bé… Cô bé nói gì!?
Nó không giám tin vào lỗ tai mình, giúp nó về nhà?
Mắt Tiểu Môi Cầu lập tức ươn ướt, nhà…
Hai ngày đầu đi lạc, thực ra nó ngày đêm đều mong được trở về, nơi đó có ổ ấm áp của nó, có thức ăn được bổ sung bất cứ lúc nào, nơi đó khiến nó cảm thấy ấm áp và an tâm, thế giới bên ngoài thật quá đáng sợ.
Trên đường đi bất cứ lúc nào cũng có những chiếc xe lao vút qua, có đủ loại mèo và chó to lớn hơn nó, hung dữ hơn nó, còn có những đứa trẻ nghịch ngợm, hung hăng lao về phía nó.
Cứ nghĩ đến những điều này, nó lại thấy sợ hãi.
Giờ đây nơi này đã rất tốt, có chỗ ăn, có chỗ ở, tuy không phải nhà cũ của nó, chủ nhân cũ của nó, nhưng dù sao nó cũng an toàn rồi, có thể ăn no, ngủ yên giấc, đối với nó mà nói đã là một điều xa xỉ.
Về nhà?
Đây quả là một từ xa xỉ biết bao!
Hoa Hoa nhìn phản ứng của Tiểu Môi Cầu hơi khác thường, có chút khó hiểu hỏi Đa Tể: "Cô bé vừa nói gì vậy?"
Đa Tể lúc này cũng đang trong trạng thái bàng hoàng: "Tiểu Oa Môi này còn có nhà sao!"
"Nhà? Nó có nhà à? Ồ, hình như trước đây nó có nói nó có nhà, nhưng chúng ta không ai để ý."
Đa Tể nhún vai: "Ai biết nó nói thật hay không."
Hoa Hoa trong lòng buồn bã: "Vậy ý của cô bé là muốn đưa nó về nhà sao?"
Đa Tể gật đầu.
Hai con mèo im lặng nhìn nhau, Hoa Hoa vẫn là người lên tiếng: "Về nhà cũng tốt, như vậy nó không cần phải lang thang ngoài đường nữa."
Cuộc sống của mèo hoang rất khổ, nó đã quen rồi, nhưng con mèo con này còn nhỏ, nếu có cơ hội về nhà, có người chăm sóc, thì đó là điều tốt nhất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!