Chap 25: Tình cũ?! Hiểu lầm?! Tan vỡ?! Thật ư?! (Part 2: âm mưu thành công)
"Nên mặc gỉ giờ ta?!"
"Áo pull? Không xấu lắm"
"Croptop với chân váy?!"
Aizzzz "mặc gì đâyyyyy"
Nó đang "điên" khi chẳng biết nên mặc gì để gặp hắn. Bày cả núi quần áo trên giường, nó vò đầu bứt tóc chẳng biết mặc gì!
Lăn cho đã rồi quyết định mặc cái áo croptop mầu trắng với con panda ở giữa với cái chân váy màu đen mà trước khi về nước Cell đã mua tặng nó. Tóc búi củ tỏi, môi phớt tí lớp son dưỡng mới mua chưa kịp xài. Nó đi nhanh xuống nhà 3h20 rồi! OMG! 1 tiếng 24 phút 36 giây cho nó chuẩn bị??? Khiếp thật! Cơ mà hắn đâu rồi nhỉ? Đi trước rồi hả? Sớm vậy trời!
Rồi nó phóng như bay xuống nhà.
- Chú Hai ơi chở cháu đến 36 Trần Hưng Đạo nha chú.
-nó phóng vô xe rồi dặn chú hai
-tài xế chở đến quán Lovely Dream. Chú Hai gật đầu rồi lái xe đi.
Đến trước cửa quán nó thấy Liera. Cô ta làm gì ở đây nhỉ?! Chợt nó thấy hắn đang đứng cạnh cô ta, họ…đang hôn nhau ư?!
*RẦM* như sét đánh ngang tai nó. Cảnh trước mắt là thật ư?! Hắn đang hôn…. Liera ư?! Không phải mà! Ai đó hãy nói với nó đây không phải là sự thật đi!
Nó đứng đó, chôn chân, người nó ngây ra như pho tượng. Khi hắn thấy nó, mắt mở to, phảng phất sự hoảng loạn, nó chạy vút đi. Không không phải như nó thấy đâu?! Đợi đã. Hắn lao như bay chạy ra khỏi quán để đuổi theo. Còn Liera ư?! Ả ta đang cười điên lên vì cái âm mưu kia cũng đã thành công như dự tính, mở điện thoại ra, bấm một dãy số rồi nhấn gọi, cô ả áp lên tai nghe kèm với nụ cười nửa miệng nhưng phảng phất sự sung sướng hả hê…
-Thành công!
- rồi cúp máy.
…..
- Angle! Angle! Đợi đã! Không như em nghĩ đâu mà! Angle!
- hắn đuổi theo nó.
- Em không nghe! Em không nghe! Hoá ra bao nhiêu lâu nay em chỉ là một con ngốc mà thôi. Em đã sai khi nghĩ anh yêu em thật lòng. Em đã sai khi nghĩ những lời tối hôm đó là thật. Tất cả… Tất cả mọi thứ chỉ là giả dối. Là giả dối!
-rồi nó tiếp tục chạy, chạy cho đến khi nào thoát khỏi hắn thì thôi. Đau! Nhói! Là thứ cảm giác cô đang cảm nhận được. Tê buốt. Lạnh giá. Tan vỡ rồi! Nó đã tan vỡ rồi. Tim cô đã nát tan hết rồi.
Mưa rơi rơi! Mưa rơi rơi! Trời đang mưa! Nước mưa hay nước mắt vậy? Mặn quá! Chát quá!
Bỗng nhiên…
- CẨN THẬNNNNN!!!!
-hắn hét lên rồi
một chiếc xe phóng với tốc độ kinh hoàng lao về phía nó và *Ầm*
Máu đang chảy, của ai vậy?! Máu cứ chảy?! Nhiều lắm.
- Phong! Phong! PHONGGGG! Đừng bỏ em mà! Sao anh lại cứu em chứ?! Tên ngốc! Tên đần! Để em chết đi anh có thể ở bên cô ấy mà.
-nó đang khóc, lại khóc nữa rồi.
- Ngốc ạ! Em có biết lúc nãy…. em…t..h…thấy…khô…không…không phải sự thật! Anh…chi…chỉ…chỉ yê…. yêu…em…mà…mà thôi! Mãi yêu em…. cô bé ngốc am! Đừ…. đừng khóc mà! Anh…. anh…se…sẽ buồn lắm đấy…. Mưa…nước…mă…mắt…mặn lắm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!