Chương 36: Nhận nhầm người trong tiệc rượu

Diệp Thu khoanh tay, quay đầu nhìn cửa sổ. Bầu trời mênh mông một màu đen.

Lời nói bén nhọn của người đại diện khi nãy cứ quanh quẩn bên tai cô.

Điện thoại trong túi vang lên, Diệp Thu hoàn hồn, là Hề Gia gọi tới.

Diệp Thu hít sâu một cái, điều chỉnh tốt tâm trạng.

"Alo, Gia Gia. Tớ đang ở phòng nghỉ trang điểm lại, bây giờ lập tức đến tìm cậu."

Diệp Thu lấy cái gương trang điểm ra, vén một lọn tóc ra sau tai, không còn vấn đề gì, cô mở cửa đi ra ngoài.

Diệp Thu đến chỗ ngồi được sắp xếp, người đại diện đã đi, vừa khéo còn dư một chỗ trống cho Hề Gia ngồi, không cần phải kê thêm ghế.

Đấu giá bắt đầu, mặc kệ Hề Gia có thích hay không, cô không ngừng giơ bảng, liên tiếp mua mấy món.

Diệp Thu cũng mua một món, 25 vạn thành giao.

Hề Gia vốn định giơ bảng tăng giá lại bị Diệp Thu chặn lại.

"Hai chúng ta, tớ mua cũng như cậu mua mà." Hề Gia xót tiền thay Diệp Thu. Cô chỉ là một diễn viên tuyến mười tám nhỏ bé, cát xê cũng không bao nhiêu, về đến tay cũng không còn nhiều.

Diệp Thu: "Trong tay tớ còn ít tiền tiết kiệm, không sao đâu."

Hề Gia: "Cậu không mua xe hả?"

Diệp Thu lắc đầu, kỹ thuật lái xe của cô không tốt, không mua.

Lần trước lấy xe của công ty đến câu lạc bộ tìm Hề Gia, ai ngờ Hề Gia lại lên núi. Lúc đó cô cứ chạy vòng vòng không đích đến, không tập trung vội né xe khác mà lao vào hàng rào bên đường.

Lúc ấy sau lưng cô mồ hôi ướt nhẹp, quần áo ướt đẫm. Túi khí bung ra, mặt mày bê bết mau, cô tưởng mình sắp chết đến nơi.

Khoảng khắc ấy, người cuối cùng mà cô muốn gặp nhất chính là Quý Thanh Thời.

Sau lần tai nạn xe cô đó, não bị chấn động nhẹ, chỉ có người đại diện biết.

Cô không nói cho bất kì ai kể cả ba mẹ.

Trong lúc các cô đang nói chuyện trên trời dưới đất, lại có món mới được đem lên đấu giá.

Là một bức tranh vẽ một con ngựa con. Là trẻ con vẽ.

Diệp Thu muốn giơ bảng thì bị Hề Gia ngăn lại, "Cậu mua cho tớ hả?"

Diệp Thu liếc mắt, "Đừng có tự mình đa tình. Tớ mua về ngắm được chưa."

"Xùy, dẹp đi." Hề Gia không nhường Diệp Thu, giơ bảng của mình lên.

Một bức tranh do trẻ con vẽ, cuối cùng được mua với giá 15 vạn. Đối phương còn tăng giá nữa.

Hề Gia nhìn qua hướng bên đó, chỉ thấy được một bóng lưng, cô không biết là ai. Chắc là người kia cũng thích ngựa con, cô cũng đã mua nhiều rồi nên không tranh nữa.

Cuối cùng, 18 vạn thành giao, Tần Tô Lan thành công mua được bức tranh kia.

Đêm nay Tần Tô Lan cùng một nhóm bạn đến đay, bà cũng nhìn thấy Hề Gia.

Người bạn không hiểu, "Sao bà lại còn tranh với con dâu của mình nữa vậy."

Tần Tô Lan: "Chính là mua cho Gia Gia."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!