Chương 120: Ngược nam cặn bã, làm ấm lòng dân 18 (2)

Sáng sớm lễ tình nhân, Mạc Liêm bị tin nhắn trong nhóm chat đánh thức, cả đại gia đình ai nấy đều nhao nhao chúc anh tân hôn hạnh phúc, anh không nói lời nào.

Buổi tối lúc liên hoan, anh là người đến sau cùng, trên đường đi ông nội đã thúc giục nhiều lần, nói là mọi người đã đến đông đủ, chỉ chờ mỗi anh và Hoa Du.

Hôm nay không giống như hôm sinh nhật ông nội Mạc, Tần Tô Lan không đến, Mạc Dư Thâm dẫn Tam Bảo đi qua nhà Tần Tô Lan, chỉ có Hề Gia đưa Nhị Bảo tới.

Trong phòng đang trò chuyện, cửa đẩy ra.

Mạc Liêm thong dong đi vào.

Một mình anh vào, rồi đóng cửa lại.

"Hoa Du đâu?" Bà nội Mạc hỏi.

Hôm qua chỉ lo nghĩ về chuyện của Khương Thấm, không để ý đến chuyện chiếc nhẫn của Mạc Liêm, hôm nay nhìn thì thấy ngón áp út trống không.

Mạc Liêm: "Ở Paris, chúng cháu chia tay rồi."

Mọi người: "..."

Mạc Liêm không ngồi xuống, "Hôm nay mời mọi người đến là vì muốn giải thích một việc."

Cả căn phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng i i a a của Nhị Bảo. Hề Gia làm một dấu "xuỵt" cho Nhị Bảo.

Nhị Bảo không hiểu, nhếch miệng cười.

Có con nít i i a a tập nói, cả căn phòng không đến mức căng thẳng.

Tất cả ánh mắt đều đổ lên người Mạc Liêm, chỉ có ông bà nội Mạc là chuẩn bị sẵn tâm lý, bọn họ suy đoán có lẽ chuyện chia tay của Mạc Liêm và Hoa Du có liên quan đến Khương Thấm.

Mạc Liêm chưa từng căng thẳng như vậy, nhất là khi đang bị ba mẹ Khương nhìn chằm chằm.

"Con và Hoa Du chia tay trong hòa bình, nói chính xác thì Hoa Du đã thành toàn cho con. Trong lòng con vẫn luôn có người mình thích, từ nhỏ đã thích cô ấy, trưởng thành rồi vẫn thích. Con quá tự ti và nhu nhược nên tới tận bây giờ vẫn không dám nói cho cô ấy biết, đến cả viết thư tình cũng chỉ dám đưa cô ấy một nửa."

Những người ngồi đây ai cũng biết Khương Thấm nhiều lần lên hot search cũng chính là vì nửa bức thư tình này. Đôi lúc bọ họ sẽ chọc Khương Thấm hỏi cô đã phá xong kỳ án nửa bức thư tình chưa.

Ba mẹ Khương hết sực kinh ngạc.

Mạc Liêm: "Con vẫn cho là cô ấy ghét con, nhưng trước ngày sinh nhật của ông nội, con được bạn bè nói cho biết hóa ra mấy năm nay cô ấy không bước tiếp nữa là vì con. Ngày đó mọi người đã trách oan cô ấy rồi, không phải cô ấy thích làm gì thì làm mà không thể chịu đựng được nữa."

"Con không nói cho bất cứ ai chuyện chia tay với Hoa Du, sau đó cũng không liên lạc với Khương Thấm. Con đợi tới hôm nay để nói rõ ràng trước mặt mọi người, sợ mọi người sẽ hiểu lầm Khương Thấm."

"Mấy năm nay con và Khương Thấm đến lời cũng không nói ra. Lễ Giáng sinh, cô ấy nhìn thấy con và Hoa Du, cô ấy đã lấy tay bịt miệng Đại Bảo lại không cho Đại bảo gọi con vì sợ làm phiền con. Bởi vì cô ấy biết con thích cô ấy nhiều năm như vậy, không muốn để trong lòng con có chút xao động nào cho nên tránh được cái gì hay cái đó. Vì thế mà cô ấy mới đưa Đại bảo đi du lịch ngay vào lễ tình nhân này."

"Dù thế nào đi nữa thì đây là lỗi của con, nếu lúc trước con không nhu nhược thì sẽ không có ngày hôm nay. Bây giờ con không biết làm sao mới có thể khiến cô ấy tha thứ nhưng con sẽ cố gắng đến khi nào cô ấy tha thứ mới thôi."

Anh phải hít sâu mấy hơi mới nói ra được hết những lời này.

Hốc mắt mẹ Khương đỏ lên, hóa ra trong lòng con gái lại khổ sở như vậy, bà dùng gót giày cao gót đạp lên chân ba Khương một cái, ba Khương đau tới mức cong eo, dùng sức xoa xoa cho bớt đau.

Mẹ Khương trừng mắt nhìn ông, "Bụng tiểu nhân!"

Ba Khương: "..."

Mạc Liêm nhìn về phía ba mẹ Khương, "Bác trai bác gái, con biết con không xứng với Khương Thấm, nhưng sau này con nhất định sẽ đối xử tốt với cô ấy, cũng hi vọng có thể có được sự chúc phúc của hai bác."

Anh hai nhìn mẹ Khương, "Mẹ, mẹ mau tỏ rõ thái độ đi, chúng con đều đói hết rồi."

Bầu không khí vốn có chút bi thương ngượng ngập, đột nhiên bị lời nói này làm cho bật cười.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!