Chương 5: (Vô Đề)

Về đến nhà, Phó Uyển Hòa lập tức đi tắm, thu xếp đồ đạc xong, cầm máy tính bảng lên, cố ý nạp thẻ hội viên để xem lại <Cái bóng>. Cô bỗng cảm thấy hình như bộ phim này càng hay hơn.

Phim này kể về một gia đình khá giả ở những năm 90.

Hai vợ chồng nhà này chỉ có một cậu con trai tên là Mạc Uẩn. Vào năm cậu lên năm tuổi, cha mẹ cậu nhận nuôi một đứa trẻ, đặt tên là Mạc Ngôn.

Mạc Uẩn lớn hơn Mạc Ngôn hai tuổi, cậu coi Mạc Ngôn như em trai ruột, Mạc Ngôn cũng luôn miệng gọi cậu là anh trai, quan hệ hai anh em cực kỳ tốt.

Hai cậu bé từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau, cùng nhau đi học.

Không biết vì sao, hai anh em càng ngày càng giống nhau, bạn học xung quanh đều gọi bọn họ là "anh em song sinh".

Còn có người nói đùa họ, nói Mạc Ngôn cứ như là cái bóng của Mạc Uẩn, Mạc Uẩn đi đâu cậu cũng phải đi theo đấy.

Tách ra một giây cũng không được, cực kỳ dính nhau.

Mạc Uẩn hiếm khi lại trêu Mạc Ngôn một câu: "Em nghĩ sao? Rất vinh hạnh đúng không?"

Mạc Ngôn vậy mà thật lòng trả lời: "Vô cùng vinh hạnh."

"Em sẽ luôn là cái bóng bên cạnh anh chứ?"

"Em sẽ luôn là cái bóng của anh, mãi đến thiên hoang địa lão [1]."

[1] Thiên hoang địa lão: thời gian dài đăng đẳng; lâu như trời đất.

Anh đi đâu, em sẽ theo đấy.

"Anh tin em." Mạc Uẩn cười.

Mạc Ngôn là một người tính tình không tốt, nhưng chỉ đối với Mạc Uẩn là nói sao nghe vậy, sự dịu dàng ít ỏi của cậu đều dành hết cho Mạc Uẩn.

Vợ chồng nhà họ Mạc đã bắt đầu nhận ra tình cảm không bình thường của Mạc Ngôn dành cho Mạc Uẩn.

Sau đó, hai người lên cấp ba.

Mạc Uẩn quen một người bạn gái, Mạc Ngôn cực kỳ tức giận, cậu dần nhận ra tình cảm của mình dành cho Mạc Uẩn đã từ tình thân chuyển sang tình yêu.

Ở những năm ấy, tình yêu đồng tính là một điều cấm kỵ, không được mọi người chấp nhận.

Xu hướng tính dục của bản thân không sai, nhưng người đời với suy nghĩ dơ bẩn lại coi điều ấy là bẩn thỉu, ô uế.

Ruồng rẫy loại tình cảm tốt đẹp mà cũng trân quý này.

Mạc Ngôn hiểu sâu sắc điều ấy, cho nên bắt đầu xa lánh Mạc Uẩn.

Cậu biết Mạc Uẩn không tính con trai, Mạc Uẩn thích kiểu người con gái có ngoại hình và tính cách tốt.

Vì thế, Mạc Ngôn lặng lẽ chôn thứ tình cảm "không nên có" này vào trong lòng suốt mười năm.

Vào năm Mạc Uẩn hai mươi sáu tuổi, cậu được vợ chồng họ Mạc sắp xếp một cuộc hôn nhân, cô gái kia cũng là con nhà khá giả, hai người môn đăng hộ đối.

Cho dù trong lòng Mạc Ngôn hết sức phản đối, nhưng cậu lại chẳng thể làm gì.

Cậu mong Mạc Uẩn hạnh phúc.

Vào trước hôn lễ một ngày, Mạc Uẩn qua đời.

Trước khi chết, cậu có viết một bức thư để lại cho Mạc Ngôn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!