Sau đó, bằng một cách thần kỳ nào đó, Phó Bình và Dư Châu Dạ trở thành "anh em" thân thiết, nói chuyện bừng bừng khí thế. Ăn cơm xong, hai người lại lôi mấy bộ phim điện ảnh của Dư Châu Dạ ra đàm luận.
Phó Bình nhìn màn hình TV, đánh giá vài câu: "Chú cảm thấy nhân vật này được cháu khắc họa rất được, rất sinh động."
Dư Châu Dạ vô cùng phối hơp: "Ngày trước trước khi sáng tạo nên nhân vật này, cháu đã tham khảo rất nhiều lớp học, trăn trở trong một thời gian dài về việc làm sao có thể viết ra được phẩm chất anh hùng của nhân vật, làm sao có thể khiến nhân vật này được nhiều người nhớ đến.
Phó Bình: "Cháu đã làm được rồi. À, vậy lúc viết cuốn <Thành phố bệnh> cháu lấy linh cảm từ đâu thế?"
Phó Uyển Hòa nghe xong thì bật cười, ngồi xuống một bên ghế sô pha nhắn tin wechat cho Tăng Đình Đình.
Tăng Đình Đình đã sửa tên trên wechat, từ "Tăng Đình Đình siêu cấp xinh đẹp" thành "Tăng Đình Đình" như bình thường.
Phó Uyển Hòa tò mò hỏi cô ấy: [Sao tự dưng cậu lại đổi tên vậy?]
Tăng Đình Đình: [Đừng nhắc đến nữa, nhắc đến là lòng đau như cắt nước mắt đầm đìa...]
Phó Uyển Hòa: [Sao thế?]
Tăng Đình Đình: [Tớ vừa mới biết chuyện ba tớ quen chồng tớ]
Phó Uyển Hòa: [Chồng cậu? Tạ Diệc Thư á?]
Tăng Đình Đình: [Đúng vậy! ! ! ! ! Cậu biết không, hôm trước tớ bị ba lừa đi xem mắt, có trời mới biết đối tượng xem mắt của tớ lại là Tạ! Diệc! Thư!]
Phó Uyển Hòa tự động lược bỏ một chuỗi dấu chấm than kia: [Cậu nói thật sao? Cậu có chắc là cậu không nằm mơ không đấy?]
Tăng Đình Đình: [Tớ chắc! Tớ nói này anh ấy thật sự đẹp trai lắm lắm luôn!]
Tăng Đình Đình: [Hôm đó tớ có add wechat với anh ấy, kết quả ảnh vừa thấy tên wechat của tớ liền... bật cười thành tiếng!]
Phó Uyển Hòa cũng khá là ngạc nhiên, trong mắt đong đầy ý cười. Cô đang định trả lời Tăng Đình Đình, lại phát hiện trước mắt có một cái bóng ụp xuống.
Cô ngước mắt lên, lập tức đối diện với đôi mắt sâu không thấy đáy của Dư Châu Dạ.
"Xem gì vậy? Cười đến là vui vẻ."
Phó Uyển Hòa lắc đầu: "Không có gì, hai người nói chuyện xong rồi à?"
Dư Châu Dạ ngoảnh đầu nhìn Phó Bình bị Phương Tri Hòa kéo đi rửa bát, cười đáp: "Ba em bị kéo đi rồi."
Phó Uyển Hòa: "Mấy giờ rồi ạ?"
Dư Châu Dạ nhìn di động: "Tám giờ, em có muốn đi tắm trước khi ra ngoài chơi không?"
"Không ạ, về rồi tắm sau." Phó Uyển Hòa nói, "Lát nữa đi ăn nướng kiểu gì về cũng phải tắm thêm lần nữa."
"Anh muốn đi tắm không?"
Lúc nãy khi xử lý đống cua khiến cả người bị ám mùi, Dư Châu Dạ suy nghĩ một lát rồi nói: "Đi tắm vậy."
Phó Uyển Hòa đứng dậy định đi lấy khăn tắm mới cho anh, bỗng nhớ ra một chuyện, lại quay lại hỏi: "Anh mang quần áo ngủ theo không?"
"Có."
"Vâng."
Khi Dư Châu Dạ tắm rửa thay quần áo xong rồi bước ra ngoài, lập tức thấy Phó Uyển Hòa đang đứng trước cửa phòng tắm.
Anh dừng bước: "Sao lại đứng ở đây?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!