Lễ Giáng Sinh năm nay, Du Tâm Kiều đón cùng với ông chủ Hoàng.
Ông chủ Hoàng đến hàng trái cây bên cạnh mua một túi táo giảm giá sau đêm 24, chọn một quả cắn thử, ai ngờ đâu cứng hết cả hàm, chú bèn hỏi Du Tâm Kiều có muốn ăn táo nướng không.
Du Tâm Kiều vẫn còn buồn bực vì không tìm thấy Từ Ngạn Hoàn ở chỗ cũ nữa, nghe thế liền thở dài: "Cháu muốn ăn táo độc."
Ông chủ Hoàng cười: "Tuổi còn trẻ mà, thất tình nhưng đừng tự tử chứ."
Du Tâm Kiều kiên quyết rằng mình không hề thất tình, còn hỏi ông chủ Hoàng sao lại nghĩ cậu thất tình chứ.
Ông chủ Hoàng lấy một con dao nhỏ ra, cắt đi phần cuống táo: "Mấy ngày lễ của nước ngoài như này, ngay cả nhóm công nhân của chú cũng ra đường góp vui, người ở lại đây không phải già yếu bệnh tật thì cũng là đám độc thân."
Nghĩ cũng phải, Hà Đường Nguyệt với Vương Côn ra ngoài hẹn hò thì không nói, đến cả Lương Dịch và Thẩm Đạt Dã cũng rủ nhau đi xem phim, chừa lại một mình Du Tâm Kiều cô đơn ngồi ở đây ngây ngốc với ông chú già.
"Nhóc con, sao lại quy chú vào hàng bô lão già yếu bệnh tật thế hả?"
Ông chủ Hoàng cũng là kẻ sĩ diện, lúc nướng táo bèn kể chuyện cho Du Tâm Kiều nghe.
Kể rằng trước đây có một đôi trai gái làm bạn với nhau từ thuở ấu thơ, tình cảm vô cùng sâu đậm, cùng nhau từ trấn nhỏ thi lên Đại học ở thành phố, lại còn học cùng khoa. Vốn tưởng sau này tốt nghiệp rồi hai người sẽ kết hôn sinh con, trải qua những tháng ngày hạnh phúc yên ả cả đời. Chẳng ngờ rằng trước khi tốt nghiệp, cô gái kia quen được một ông lớn trong ngành. Tên này vừa ý cô gái trẻ xinh đẹp thông minh, hứa sẽ cho cô một tương lai thuận lợi, hỏi cô đồng ý làm người tình của hắn không.
Cô gái có xuất thân bần hàn chịu đủ sự nghèo túng, sau khi đắn đo suy nghĩ thật lâu, cô gái quyết định giao quyền lựa chọn cho chàng trai, hỏi anh: Em nên chọn thế nào đây?
Nghe tới đó, Du Tâm Kiều không kìm được phải hỏi: "Chàng trai trả lời như nào ạ?"
Ông chủ Hoàng ung dung khoét hạt táo đi, cười nói: "Chú đáp, trước khi đến hỏi anh, trong lòng em đã có đáp án rồi."
Trong cửa hàng không có đủ nguyên liệu, ông chủ Hoàng đi mượn hàng xóm mỗi bên một ít mới miễn cưỡng góp đủ nguyên liệu nướng táo.
Chú dùng rượu Nhị Oa Đầu thay cho Brandy, đường trắng thay đường đỏ, hỗn hợp nho khô, các loại hạt đập nát trộn vào nhau rồi nhét vào trong ruột táo, đậy nắp lại, cho vào lò nướng.
Lúc mùi thơm lan ra, Du Tâm Kiều hỏi có phải hồi Đại học ông chủ Hoàng học nấu ăn không, ông chủ Hoàng ôm bụng cười: "Nếu theo ý của cháu, ông lớn trong ngành cướp mất người con gái của chú là đầu bếp hàng đầu trong nghề hả?"
Du Tâm Kiều bĩu môi: "Một cây làm chẳng nên non, nếu cô gái kia có đủ lập trường, chú cũng không phải thủ tiết vì cô ấy cho tới tận bây giờ."
"Không phải chú thủ tiết, mà gọi là an nhàn tự tại, thích gì làm nấy."
Ông chủ Hoàng vừa nói vừa đi tới đi lui trước lò nướng, tiện tay cầm một quyển sách được đặt bên trên ném sang cho Du Tâm Kiều: "Đừng có suốt ngày luyện đàn nữa, rỗi rãi thì đọc sách đi."
Du Tâm Kiều chuẩn xác bắt lấy. Tên sách là "Lưỡi dao", bìa sách màu vỏ quýt, cũ tới nỗi góc sách vểnh cong lại, hẳn là được lật xem rất nhiều lần.
Tiện tay lật ra thì nhìn thấy một câu nói bị gạch ngang bằng bút chì—— Bất hạnh thay, đôi khi một người không thể nào làm những việc họ cho rằng là đúng mà không khiến người khác đau khổ.
Du Tâm Kiều ngẩn ra, cậu không biết trong câu chuyện của chàng trai và cô gái này, hoặc là nói, trong tất cả những câu chuyện, ai là "một người", ai là "người khác".
Mà câu phía trước bị quên lãng, chỉ có năm chữ.
—— Tôi thật sự yêu người.
Qua hết Giáng Sinh, công tác mài đá của Du Tâm Kiều chính thức tiến vào giai đoạn đánh bóng.
Cậu kẹp khối đá được mài vào dụng cụ cố định chuyên dụng, dùng giấy nhám và kem đánh bóng, tỉ mỉ chà bóng từng bề mặt. Chà được một nửa, ánh sáng trong viên đá cũng mờ mờ lộ ra, Du Tâm Kiều cầm nó đưa vào chỗ tối để nhìn, khóe môi không nhịn được mà cong lên.
Lấp lánh lung linh, sáng ngời rực rỡ, là "ánh trăng xanh" mà cậu muốn.
Ánh trăng phù hợp với Từ Ngạn Hoàn nhất.
Nhưng sau Giáng Sinh, Từ Ngạn Hoàn lại xin nghỉ không đi học.
Du Tâm Kiều chờ mãi, suốt cả ngày nghển cổ về phía sau, đầu sắp không quay lại được luôn rồi. Cuối cùng dưới sự đề nghị của mọi người, cậu làm người đại diện tới văn phòng hỏi thăm tình hình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!