Lần đầu tiên tôi gặp Trương Tư Lôi là vào năm lớp 9.
Khi đó vừa mới xong kỳ thi cuối kì, tôi về nhà, bỏ cặp sách xuống, một hơi uống nửa bình nước.
Thi Nhược Nhược hỏi tôi thi thế nào.
Tôi khinh thường em ấy mà đáp: Rất tốt.
"Anh trai giỏi thật đấy."
Một giọng nói mềm mại dễ nghe vang lên cạnh Thi Nhược Nhược.
Lúc đó tôi mới để ý trong nhà còn một cô bé trắng hồng non nớt, ngồi cạnh em gái tôi làm bài tập.
Thi Nhược Nhược nói:
"Giáo viên đổi chỗ, đây là bạn cùng bàn mới của em, Trương Tư Lôi."
Cô bé đó cực kỳ đáng yêu, đôi mắt chớp chớp, lấp lánh như những ngôi sao nhỏ.
Làn da trắng nõn, cái mũi nhỏ xinh, lông mi cong dài, cứ như một con búp bê phương Tây vậy.
Nói chung là khiến người ta thấy yêu thích hơn nhiều Thi Nhược Nhược.
Em ấy nói chuyện cũng rất đáng yêu, không giống với Thi Nhược Nhược lúc nào cũng chỉ biết gào thét ầm lên.
Ánh mắt sùng bái của cô gái nhỏ làm tôi bỗng thấy kiêu ngạo, tâm trạng tốt hẳn lên, quay sang cười với em.
Rồi em mặt, tôi cười thầm, là một cô gái nhỏ hay thẹn thùng.
Sau đó, em rất hay qua nhà chúng tôi rủ Thi Nhược Nhược đi chơi.
Em rất yên tĩnh, cũng rất dễ thẹn thùng, lúc cả hai cùng làm bài tập, đọc sách, quậy phá, vọc bùn, thường chỉ thấy mỗi mình Thi Nhược Nhược liên tục ríu rít.
Lúc làm bài tập, cứ hễ gặp phải bài khó, Thi Nhược Nhược sẽ kéo tôi tới giảng giải.
Trước đây tôi rất hay mắng Thi Nhược Nhược ngu ngốc, còn bày ra vẻ mặt đáng sợ, nhưng khi có Trương Tư Lôi ở đây, tôi sẽ kìm nén lại.
Vì có lần tôi nghe thấy em nói với Thi Nhược Nhược trong phòng khách:
"Anh trai cậu tốt thật đấy, nếu tớ cũng có một anh trai như thế thì quá tuyệt."
Thi Nhược Nhược hừ lạnh một tiếng:
"Cậu đừng để anh ấy lừa, ảnh cứ suốt ngày mắng tớ là heo đấy, còn cực kỳ hung dữ."
Lúc nghỉ hè, thời tiết nóng bức, em với Thi Nhược Nhược chơi đùa trong sân, cả người toát đầy mồ hôi.
Tôi ngồi trong phòng khách điều hòa mát rượi ăn kem, xem bóng đá.
Sau đó hai cô bé đi vào, Thi Nhược Nhược vừa đến cửa đã la lối:
"Anh, em cũng muốn ăn kem, lấy cho em với."
"Mày không có tay hả? Tàn phế không tự lấy được?" Tôi còn chẳng buồn quay đầu qua nhìn.
"Nhưng anh đâu có cho em vào nhà."
Tôi quay đầu lại, cả hai người đều rất bẩn, toàn là bùn đất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!