Cách gọi "đàn anh Chu" thật ra là sau một thời gian chung sống, Trần Việt mới dần dần khám phá ra… đây là cách xưng hô mà Chu Chúc Tinh thích hơn.
Sau khi hai người đã đăng ký kết hôn, Trần Việt từng gọi Chu Chúc Tinh là "Tổng giám đốc Chu" hay "Ngài Chu", nhưng mỗi lần những cách gọi này được thốt ra, khóe miệng vốn đã bình thản của Chu Chúc Tinh lại như sụp xuống một chút.
Nhưng khi gọi là "đàn anh", khóe miệng của đối phương dường như lại cong lên hơn thường lệ một chút. Trần Việt thầm cười trong lòng, cảm thấy mình đã nhìn thấu được vài biểu cảm nhỏ của Chu Chúc Tinh.
Tuy nhiên, ở kiếp trước, trong suốt một khoảng thời gian dài trước khi chết, Trần Việt đã không còn gọi người ấy là đàn anh Chu nữa.
Trần Việt cắn nhẹ môi, quyết định rút lại những lời vừa nói và đơn phương chiến tranh lạnh với Chu Chúc Tinh trong vòng năm phút.
"Không muốn uống nước gừng nữa thì thôi, về nhà bảo dì Lữ nấu sữa nóng cho em." Chu Chúc Tinh liếc nhìn Trần Việt, chậm rãi lên tiếng. Nếu Trần Việt không thích thì cũng không nên ép buộc. Được làm lại từ đầu, anh nên có thêm nhiều kiên nhẫn hơn.
Trần Việt âm thầm sửa lại năm phút thành một phút.
Vài giây sau, Trần Việt mới nhỏ giọng nói: "Như này mới đúng chứ."
Chu Chúc Tinh nhìn biểu cảm nhỏ trên mặt đối phương, vài giây sau mới thu ánh mắt lại. Mãi đến khoảnh khắc đó, anh mới có cảm giác chân thật, anh thực sự đã quay trở lại ba năm trước, và quan trọng hơn là Tiểu Nguyệt của anh cũng đã trở lại rồi.
**
Về đến nhà, Chu Chúc Tinh bảo dì Lữ nấu một ấm sữa nóng và nước gừng. Trần Việt nghe lời anh nói, nhướng mày, tâm trạng rất tốt, trở về phòng bật máy chơi game.
Gần đây cậu thường cùng Ngô Tịch và Tưởng Tồn chơi ba người. Ở kiếp trước, ba người họ chính là những đồng đội chơi game rất thân thiết. Sau này khi ban nhạc ngày càng bận rộn, tài khoản của Ngô Tịch và Tưởng Tồn cũng ít khi được đăng nhập, nên họ giao lại cho Trần Việt. Lúc họ còn ở đây, thỉnh thoảng Trần Việt vẫn lên chơi vài ván, nhưng từ khi bốn người trong ban nhạc không còn nữa, Trần Việt cũng không chơi game thêm lần nào.
Được sống lại lần nữa, tâm trạng của Trần Việt cũng đã thay đổi. Lúc Sunbird gặp tai nạn, đã có một khoảng thời gian Trần Việt không thể vượt qua được. Ở độ tuổi đẹp như vậy mà đã lìa khỏi nhân thế, rõ ràng mới thời gian trước còn cùng nhau hát karaoke, vậy mà lần sau nghe tin về họ lại là tin sinh ly tử biệt.
Thời gian đó, Trần Việt rất trầm mặc, chất lượng giấc ngủ giảm sút nghiêm trọng. Weibo của cậu cũng không đăng nhập trong một thời gian dài. Mãi đến một ngày, cậu chợt nhận ra đã hai tháng mình không có buổi chụp hình nào, lúc đó mới ý thức được bản thân đã xa rời Weibo quá lâu. Vì thế, Trần Việt đăng nhập lại tài khoản để cập nhật tình hình với các fan. Weibo vừa đăng không lâu, đã có một fan bình luận dưới bài viết.
Vài phút sau, Trần Việt còn nhận được tin nhắn riêng từ người ấy.
Moon Baby: Sinh ly tử biệt là chuyện thường tình trong đời, đừng quá buồn bã. Nếu muốn khóc thì hãy tìm ai đó để tâm sự, đừng giấu trong lòng. Có lẽ họ đã đến một thế giới khác và đang sống một cuộc đời thật tốt. Hãy nhìn về phía trước, đừng buồn nữa, Tiểu Nguyệt.
Người dùng có ID là "Moon Baby" này đã theo dõi Trần Việt từ khi cậu đăng bài viết đầu tiên trên Weibo. Hầu như bài viết nào, người ấy cũng đều nhấn thích và để lại bình luận.
Lúc đầu Trần Việt còn tưởng là có người bạn nào đó mua cho cậu một đống tài khoản xác sống, vì fan này ngoài việc thả tim thì chỉ để lại bình luận dưới Weibo bằng icon ngón tay cái và mặt cười, khiến Trần Việt nghi ngờ nghiêm trọng rằng người đứng sau tài khoản thuê này là một chú chú hơn năm mươi tuổi.
Sau đó, người bạn fan này bắt đầu gửi tin nhắn riêng cho Trần Việt, nhưng những tin nhắn đó ngoài "chúc ngủ ngon" thì chỉ có "ăn uống đầy đủ nhé", "trời lạnh nhớ mặc ấm", những câu nói chẳng khác gì mẹ cậu, thậm chí còn giống mẹ cậu hơn cả mẹ cậu.
Thời gian trôi qua, Trần Việt cũng dần hiểu thêm về người bạn fan này, nên cậu bắt đầu trả lời các bình luận và tin nhắn, tiện tay còn nhấn nút theo dõi lại.
Còn một lý do quan trọng nữa — trong số rất nhiều fan, chỉ có "Moon Baby" gọi cậu là Tiểu Nguyệt. Tài khoản Weibo của Trần Việt là "Nhĩ Đông Mộc Việt", các fan đều gọi cậu là Mộc Việt hoặc Việt Việt, chỉ có người này là gọi cậu là Tiểu Nguyệt.
Cũng không rõ vì sao, Trần Việt luôn cảm thấy "Moon Baby" có một cảm giác quen thuộc. Dần dà, cậu và "Moon Baby" cũng trở thành bạn mạng khá thân thiết
Ngoài sự quan tâm từ người bạn fan này trên mạng, ngay cả Giang Hữu Chi cũng kéo cậu ra ngoài ăn cơm, rồi ở bàn ăn nói suốt nửa tiếng về những thứ kiểu như "cái chết là một bài học bắt buộc của đời người". Cuối cùng khi rời đi, Trần Việt nhận ra anh ta thở phào nhẹ nhõm, còn lẩm bẩm: "Nhiệm vụ tổ tông giao cuối cùng cũng hoàn thành."
Trần Việt còn đang thắc mắc vì sao Giang Hữu Chi lại đột nhiên hẹn cậu đi ăn, thì buổi tối đã thấy Chu Chúc Tinh cầm một xấp đồ, đi tới đi lui trước mặt cậu vài vòng, rồi như không có gì đặt xấp đồ đó trước mặt Trần Việt: "Album của Sunbird và một số bài cũ, cơ bản đều ở trong này cả."
"Ghi âm lại những bài hát này, cũng coi như một cách đồng hành, phải không?"
Đó là một xấp rất dày gồm băng ghi âm và đĩa nhạc. Trần Việt không biết Chu Chúc Tinh đã tốn bao nhiêu công sức, mối quan hệ, tiền bạc mới có thể gom đủ toàn bộ âm thanh này.
Nhìn chồng đồ ấy, Trần Việt bỗng nhiên cảm thấy muốn khóc.
Khi nghe tin Sunbird qua đời, Trần Việt không khóc; khi Tưởng Tùng Tầm vừa uống rượu vừa khóc kể với cậu, Trần Việt cũng không khóc; khi được nhiều fan trên Weibo an ủi, Trần Việt vẫn không khóc.
Nhưng vào đúng lúc này, Trần Việt bỗng cảm thấy thật buồn.
Cậu chợt hiểu ra vì sao buổi trưa Giang Hữu Chi lại hẹn cậu ra ăn cơm, chắc là do Chu Chúc Tinh nhờ anh ta đi an ủi cậu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!