Chương 9: (Vô Đề)

Cùng lúc đó, Giản Tân Như bắt đầu vô tình hay cố ý tạo ra những tiếp xúc mờ ám.

Vạt áo cổ trễ để lộ vòng một mỗi khi cúi xuống, hơi thở phả bên tai khi nói chuyện, dáng người run rẩy khi nhào vào lòng anh kể về chuyện bị bạo hành với đôi mắt hoe đỏ, chiếc váy ngủ lộ rõ đôi chân trắng muốt...

Anh bắt đầu vô thức tìm kiếm một sự cân bằng nào đó.

Tựa như trong sâu thẳm tâm hồn có một giọng nói đang thì thầm với anh: Anh luôn là người xuất sắc, luôn có người vì anh mà cúi đầu, không phải người này thì sẽ là người khác.

Thế là, anh để mặc bản thân đắm chìm trong bầu không khí ám muội giữa anh và Giản Tân Như — thứ cảm giác ngầm hiểu mà không cần nói rõ.

Giống như năm xưa.

Cho đến khi con thỏ len bị xé nát khiến anh chợt bừng tỉnh.

Lần đầu tiên anh thấy Du Du sụp đổ đến thế.

Trong ánh mắt cô, tràn đầy giận dữ, kiên quyết, thậm chí là chán ghét.

Anh kinh ngạc, không thể tin nổi, càng không thể chấp nhận được.

Đây là Du Du mà anh từng quen biết sao?

Sao cô lại có thể nhìn anh bằng ánh mắt đó?

Anh bắt đầu hoảng loạn.

Một sự hoảng loạn phát ra từ nội tâm, không thể diễn tả thành lời.

Như thể có thứ gì đó từng bén rễ sâu trong lòng anh, đang dần dần rời xa anh.

Anh bắt đầu có ý thức ở bên cô nhiều hơn.

Nghĩ rằng cô nhất định sẽ vui.

Bởi ngày trước, không ít lần cô giận dỗi là vì anh không ở bên cô.

Chuyện bên Giản Tân Như, anh đã giao cho trợ lý theo dõi các bước tiếp theo, cố tình giảm bớt tiếp xúc với cô ta.

Thế nhưng Du Du không chỉ dễ dàng nói ra câu "ly hôn", mà còn luôn trong trạng thái mệt mỏi, nói chuyện lạnh nhạt.

Nói thật, anh thấy hơi giận.

Anh cảm thấy mình đã làm rất tốt rồi.

Du Du xưa nay vẫn luôn có chút bướng bỉnh, có lẽ là do anh đã quá nuông chiều cô.

Tối hôm đó, sau khi tắm xong ở phòng gym, anh nhận được cuộc gọi từ Giản Tân Như.

Cô ta dè dặt nói rằng con ch. ó hình như bị bệnh, hỏi anh có tiện đưa đến bệnh viện không.

Anh chỉ suy nghĩ một giây, rồi đồng ý ngay.

Sau khi khám bệnh về, Giản Tân Như bất ngờ nhìn anh với đôi mắt hoe đỏ.

"Quý Triệt, em chợt nhớ lại hồi còn đi học, anh cũng luôn ở bên em. Haiz... lúc đó, giá mà em có thể nhìn rõ lòng mình thì tốt biết mấy..."

Có lẽ vì mấy ngày qua bị Du Du lạnh nhạt khiến anh nghẹn lòng, cũng có thể do hormone sau khi tập luyện vẫn đang dâng trào.

Không biết bằng cách nào, họ đã hôn nhau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!