Edit: Kali
Beta: TH
Thẩm Tri Sơ trằn trọc cả đêm.
Mặt trời vừa hửng, cô mơ mơ màng màng tỉnh lại, nằm trên giường ngây ra một lúc.
Tình cảm của con người vốn rất khó chịu sự chi phối của lý trí.
Thích một người là cảm giác không thể kiềm chế được. Là cảm giác kiềm lòng chẳng đặng nghĩ vẩn nghĩ vơ.
Thẩm Tri Sơ bắt đầu lo lắng, nếu Chu Diễn Chiếu cũng trong trạng thái này, thì có phải sẽ ảnh hưởng đến thi đấu của cậu hay không?
...
Vậy mà chờ sau khi tất cả mọi người thức dậy, chỉ có cô có quầng thâm mắt, thoạt nhìn có chút tiều tụy.
Chu Diễn Chiếu cùng huấn luyện viên Tôn đi xuống lầu.
Hiếm khi cậu đeo kính, che đi tất cả biểu hiện trên mặt.
Nhìn qua vẫn là vị đội trưởng lạnh lùng, thậm chí cũng không biểu hiện ra vẻ vui mừng tới chừng nào vì ván thi đấu nhỏ mà được tiến vào vòng kế tiếp.
Dù sao cũng quá chững chạc đến mức không giống một cậu nhóc hai mươi mấy tuổi chút nào.
Thẩm Tri Sơ vốn không thích mấy cậu nhóc nhỏ tuổi tính tình trẻ con, cô cũng có suy nghĩ giống mẹ, trước nay cũng chưa từng nghĩ tới tình yêu chị em.
Chỉ có điều Chu Diễn Chiếu thật sự quá có sức hút.
Chu Diễn Chiếu như thể thấy được ánh mắt chằm chằm của cô, đột nhiên xoay đầu qua. Hai tay đút trong túi quần, động tác rất thoải mái, lại vô cùng nghiêm túc nhìn Thẩm Tri Sơ nhếch nhẹ môi.
Thẩm Tri Sơ hơi buồn cười.
Mới khẽ mở miệng, Ngọc Ngọc không biết từ nơi nào đi tới, đột nhiên vỗ vai cô, "Nhìn gì vậy? Đi thôi, đi ăn cơm nào, lát nữa sẽ bận rộn lắm đấy."
Tuy hôm nay LUM không có lịch thi đấu, nhưng không ai có thời gian rảnh cả. Tuyển thủ phải huấn luyện, nhân viên cũng có việc riêng phải làm.
Thẩm Tri Sơ ngưng cười, ngoan ngoãn lên tiếng, nói cảm ơn với Ngọc Ngọc.
Vẻ mặt của Ngọc Ngọc trông cười mà như không cười, làm người khác không thoải mái chút nào.
Chỉ có điều chị ta cũng không nói gì nữa, thân mật kéo cánh tay của Thẩm Tri Sơ, muốn đi ăn cơm chung với cô.
Cả người rõ ràng che hết góc nhìn giữa Thẩm Tri Sơ và Chu Diễn Chiếu.
Thẩm Tri Sơ hơi nhíu mày.
Nhìn thấy Chu Diễn Chiếu không bị ảnh hưởng với tâm tư thiếu niên gì, làm người khác rất yên tâm.
Bây giờ quả thật cũng không nên quấy rầy cậu. Cô nghĩ thầm.
-
Hai ngày sau vòng đấu bảng, LUM phát huy không còn tốt như ngày đầu tiên nữa, nhưng vẫn chiến thuật vẫn rất chắc ăn, làm fans hâm mộ rất yên tâm.
Giai đoạn trước điểm tích lũy khá cao, nên cũng không hề nguy hiểm, thuận lợi tiến vào trận chung kết.
Thẩm Tri Sơ làm việc liên tục ngày đêm không nghỉ, lịch thi đấu và thời gian đều rất khẩn trương, làm cô cũng không còn tâm trí suy nghĩ lung tung nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!