Chương 3: (Vô Đề)

Trên người và chân anh luôn có những vết bầm tím lớn.

Là do mẹ anh bóp ra mỗi khi bà cảm thấy tâm trạng tồi tệ.

Mẹ ruột anh cảm xúc rất thất thường, lúc thì khóc nức nở, lúc thì nổi điên giận dữ.

Anh trai ôm chặt lấy người mẹ đang suy sụp.

Dù bị bà đánh, bị bà cấu véo, anh cũng không dám buông tay.

Vì mỗi khi quá kích động, mẹ anh sẽ dùng lưỡi d.a. o lam để tự làm hại bản thân.

Bố tôi trước tình cảnh đó, chỉ lựa chọn làm ngơ.

Mỗi lần đi công tác, thời gian lại càng lúc càng dài.

Mỗi lần về nhà, thời gian lại càng ngắn đi.

Về sau, mẹ ruột của anh trai tự thiêu để tự sát.

Rồi sau đó, trong nhà xuất hiện một dì xinh đẹp.

Dì ấy đối xử với anh trai rất tốt.

Bà sẽ chuẩn bị những bữa cơm ngon và đầy đủ dinh dưỡng.

Sẽ mặc cho anh trai những bộ quần áo sạch sẽ, thơm tho.

Sẽ mua những món đồ chơi đắt tiền, mỉm cười cùng anh chơi đùa ở công viên giải trí.

Dì ấy nhẹ nhàng chăm sóc những vết thương do anh đánh nhau để lại, cũng sẽ vuốt ve những vết sẹo cũ của anh rồi rơi nước mắt.

Nước mắt nhẹ nhàng rơi lên người anh trai, khiến anh co rúm lại.

Cảm giác ấy, vừa lạ lẫm vừa ấm áp.

Anh trai rất thích dì.

Nhưng lại không chịu mở miệng gọi một tiếng "mẹ".

Khi đối mặt với những lời trách mắng của bố, dì luôn dịu dàng đứng ra bênh vực anh trai.

Anh không nói gì.

Trong lòng anh, dì thực ra đã sớm trở thành "mẹ" rồi.

Sau đó, dì mang thai.

Anh trai cẩn thận từng li từng tí bảo vệ bà.

Mỗi lần bà nôn nghén, anh đều là người đầu tiên đưa đến một ly nước ấm.

Dáng vẻ cau mày lo lắng của anh còn căng thẳng hơn cả bố.

Dì nắm tay anh, cười tươi đặt lên cái bụng tròn vo của mình: 

"Tiểu Phong, con mong dì sinh em gái hay em trai?"

Anh trai nghiêm túc suy nghĩ rồi nói: 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!