Chương 12: (Vô Đề)

Mẹ Mục cười nhạt vỗ tay tôi, dường như năm tháng không hề lưu lại dấu vết trên người bà.

Vẫn xinh đẹp thản nhiên như trước.

"Con đừng để mình tay trắng, cầm đi."

Ngẫm lại cũng đúng, tôi không lấy sớm muộn gì Mục Dã cũng được lợi.

Thế nên không từ chối nữa

Sau khi biết chuyện này, Mạc Ngôn Hoan hận tôi muốn chết, không còn làm ra vẻ đóa hoa nhỏ không biết gì như trước nữa.

Ánh mắt cô ta nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống.

"Khương Lan, cô đắc ý gì chứ, người Mục Dã yêu nhất vẫn là tôi!"

Trong miệng không ngừng nói những câu tàn nhẫn, nhưng ánh mắt lại cực kỳ cảnh giác,

Tôi nhìn lướt qua bụng cô ta, nở nụ cười vui vẻ,

"Chúc mừng em dâu nhé, chúc hai người đầu bạc răng long."

cô ta phản xạ có điều kiện co người lại.

Mục Dã đứng bên cạnh không nói một lời, tựa như một con rối gỗ bị rút đi linh hồn.

Khuôn mặt chỉ còn lại sự mệt mỏi và c.h.ế. t lặng.

Anh ta lẳng lặng nhìn tôi, cười sầu.

liliii

"Lan Lan, chúc em hạnh phúc."

Tôi hạnh phúc lắm rồi ấy.

Đứa bé trong bụng Mạc Ngôn Hoan chưa chắc là của Mục Dã.

Trước kia tôi từng điều tra rồi, lúc mập mờ với Mục Dã, cô ta vẫn không hề chia tay với bạn trai ngoài trường Lâm Hạo.

Sinh hoạt phí của cô ta đều dựa vào Lâm Hạo.

Vậy enne mới có thể giả vờ một lòng theo đuổi hình tượng đóa hoa nhỏ đơn thuần, coi tiền như rác trước mặt Mục Dã.

Sau khi xác định quan hệ với anh ta, Mạc Ngôn Hoan lập tức đã Lâm Hạo.

Lâm Hạo cũng là nhân vật tàn nhẫn, sau khi biết chuyện, anh ta bắt đầu muốn trả thù, liên tục uy h.i.ế. p Mạc Ngôn Hoan.

Mạc Ngôn Hoan sợ hãi chuyện này bị lộ, chỉ có thể vừa yêu đương với Mục Dã, vừa

"Trấn an" Lâm Hạo.

Thậm chí còn dùng tiền của Mục Dã nuôi anh ta,

Lúc Mục Dã dầm mưa, Mạc Ngôn Hoan đang bận quấn quýt với Lâm Hạo trên giường.

Lúc này nhìn thấy dáng vẻ vợ chồng ân ái của hai người,

Tôi thật sự rất vừa lòng........

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!