Đông Phương Nhiêu hợp tình hợp lý ngoài dự tính được giao vai chính manh hài trong phim điện ảnh 《 manh đồng 》
Thời điểm Vũ ca nhận được điện thoại của tổ kịch muốn ký hợp đồng mừng phát điên lên, thế nào cũng không nghĩ đến Hách Giai Giai có vận khí tốt như vậy, được tự tay Ngô Minh Hạo chọn trúng, hơn nữa còn là vai chính, vai chính a!
Cùng người qua đường Giáp, người qua đường Ất, người qua đường Bính Đinh mà Vũ ca muốn không cùng một cấp bậc, không sống cùng thế giới.
Bởi vì kích thích cực đại, gần đây Vũ ca ba năm lần thỉnh thoảng mất hồn cười khúc khích, Đông Phương Nhiêu thấy hắn đều muốn đi đường vòng, làm bộ không biết, bởi vì nhìn quá ngu.
Đông Phương Nhiêu cũng ngoài ý muốn bị chọn diễn nhân vật tên Tiểu Hồng trong 《 manh đồng 》, nhân vật dính ánh quang của Ngô Minh Hạo, có chiêu bài sống là anh ta, trong phim của anh ấy dù một nhân vật nho nhỏ lấy đi cũng bị mọi người tranh cãi bàn tán một phen, chứ đừng nói chi là một Hách Giai Giai vô danh tiểu bối tự nhiên nhảy một cái thành chủ diễn dưới tay anh ta, tại sao không để giới truyền thông đào bớt khai thác, làm đám người bên ngoài không rõ chân tướng hiếu kỳ.
Ngày đó buổi thử vai cũng không thuộc hình thức công khai , mặc dù có ký giả, nhưng chụp hình, ghi chép cũng thuộc loại tài liệu nội bộ, không truyền lưu bên ngoài, Đông Phương Nhiêu ngày đó ngoài dự đoán của mọi người biểu diễn tinh xảo chinh phục toàn hiện trường, nhưng những thứ này người không bước vào hiện trường thử vai sẽ không biết, ngay cả những tiền bối tham gia thử vai xong rời đi, nhắc tới Hách Giai Giai cũng không rõ, không biết Hách Giai Giai là ai? Rối rít hối hận không nén lại, rõ ràng có cơ hội, nhưng cũng cùng người ngoài một dạng, thành quần chúng không rõ chân tướng.
Nhưng mọi người đều là người bận rộn, thời điểm nói tới chuyện này thoáng kinh ngạc rồi thôi, giới giải trí loại nhân vật không có tiếng tăm gì đột phá trùng vây cũng quá nhiều, điểm sáng duy nhất ngay tại Ngô Minh Hạo, Ngô Minh Hạo mị lực tuy lớn, nhưng không chống cự nổi một đạo lại một đạo mới trúc tường cao bên trong giới giải trí. Tin tức rất nhanh bị chuyện khác thay thế được, tên Hách Giai Giai để lại một ấn ký mơ hồ trong đầu mọi người, rất nhanh bị quên lãng.
Sau sự kiện này Đông Phương Nhiêu không thể nghi ngờ gì là người được lợi, quần chúng vây xem sẽ rất mau quên lãng, nhưng những người sống thành tinh có cặp mắt đỏ sẽ không quên, người xem qua Đông Phương Nhiêu biểu diễn càng khó quên!
Điện ảnh còn chưa khai mạc, công việc Đông Phương Nhiêu đã bắt đầu lu bù lên, quả nhiên như Đông Phương Nhiêu đoán, chỉ cần cho cô một võ đài để cô diễu võ, không sợ không có ai tìm đến.
Quảng cáo, điện ảnh, kịch truyền hình cái gì cũng có. Những đạo diễn, nhà tài trợ không có xem qua Đông Phương Nhiêu biểu diễn, nhưng có chiêu bài sống Ngô Minh Hạo, Hách Giai Giai này nhận được vai chính, giống như có bậc thang bày trước mặt cô, một bước lên trời cũng không phải không thể. Còn không nhanh thừa dịp cô chưa ra mắt, sớm ký hợp đồng còn đợi khi nào.
Người xem qua Đông Phương Nhiêu biểu diễn, đây chính là mầm non tốt a, không nói cô ký hợp đồng điện ảnh với đạo diễn Ngô Minh Hạo, nếu không có ký hợp đồng, vậy cũng phải tranh thủ nhanh một bước, ngày sau con đường của nha đầu này còn rất dài, cơ hội thành công vô cùng cao, không thừa dịp cô tuổi còn trẻ vô danh vô thế ký hợp đồng , ngày sau đợi cô nổi tiếng hơn có thể khó khăn lấy được chữ ký.
Bàn tính trong lòng mọi người đánh răng rắc, Vũ ca không ngừng nhận điện thoại, nhìn lại Đông Phương Nhiêu bên này, trong tay kịch bản một đống, hình quảng cáo một chồng, nhưng phần lớn bị cô xem một cái tùy ý quăng trên ghế sa lon, Vũ ca há mồm trợn mắt!
Trước kia cơ hội không đến muốn cướp cũng không đến lượt, hiện tại cơ hội ở trước mặt, làm sao không biết quý trọng rồi?
"Vũ ca, những thứ này giúp em từ chối." Đông Phương Nhiêu chỉ vào một xấp kịch bản chất cao như núi trên ghế sa lon, lời nói ra làm Vũ ca cảm thấy hỏng đầu.
"Ba bản này em xem lại một chút, anh liên lạc với bọn họ gặp mặt thương lượng nha."
Điều duy nhất Đông Phương Nhiêu muốn ăn mừng chính là Hách Giai Giai nổi tiếng không lớn, đại mỹ nhân trong vòng luẩn quẩn này quá nhiều, cô sung kỳ lượng (tự biết, tự lượng sức) là canh suông tiểu cháo không có gì đặc sắc nhưng ánh mắt lại cao, công ty giải trí lớn nhìn không khá cô xem không hơn công ty nhỏ, vào giới một năm đều tự do hoạt động, điều này giúp cho Đông Phương Nhiêu có không gian phát huy.
Kiếp trước Đông Phương Nhiêu đã từng ký hợp đồng với công ty giải trí, nhưng ba năm kỳ mãn giải ước về sau không ký tiếp nữa. Cho dù điều kiện khá hơn cũng không đả động được tâm tư tản mạn tự do của Đông Phương Nhiêu. Trong công ty quy củ quá nhiều, kỵ cái này lại cấm cái kia, có lúc còn phải đi tham gia những buổi xã giao mình không thích, quá mệt mỏi, quá không phù hợp tính cách của mình.
"Anh nói này Đại tiểu thư, đây đều là cơ hội a! Em bây giờ căn bản còn chưa nổi tiếng, có người cầm kịch bản tới cho em ký đã không tệ rồi, em còn chọn ba lấy bốn làm gì? Đắc tội những đại đạo diễn kia không phải chuyện đùa đâu!" Vũ ca đơn giản cảm thấy Hách Giai Giai trước mắt giống như là thay đổi thành một người khác, cổ quái chí cực, cơ hội trước mặt tốt như vậy, trắng trợn bỏ qua không thấy tiếc, "Hơn nữa minh tinh mới ra mắt thiếu cái gì?
Chính là thiếu cơ hội, khán giả đều rất mau quên , em không thừa cơ hội lượng lờ trước mặt họ mỗi ngày, họ sẽ không nhớ em, qua thôn này sẽ không tiệm này, em cần phải biết."
"Vũ ca, em rất rõ em đang làm gì, em muốn diễn vai thích hợp với em, không thích hợp mà phải diễn lấy lòng mọi người, một đống này vô cùng không hợp. Vũ ca, anh sầu lo em rất rõ, nhưng đồng thời em có suy nghĩ, tính toán của em, anh yên tâm, em tự biết nặng nhẹ mà." Đông Phương Nhiêu nhìn Vũ ca, hết sức thận trọng nói. Trước kia người quản lý Lâm ca đi theo Đông Phương Nhiêu vài chục năm, vô cùng hiểu tính tình Đông Phương Nhiêu, cũng biết loại bỏ kịch bản như thế nào, đem kịch bản hợp ý Đông Phương Nhiêu đặt ở trước mặt cô, không thích hợp cũng xử lý sạch sẽ, Đông Phương Nhiêu là nghệ sĩ duy nhất dưới tay Lâm ca, một chút phiền muộn cũng không có, nên ngủ thì ngủ, nên ăn thì ăn, nên làm việc thì làm việc. Có thể nói, Lâm ca mà Đông Phương Nhiêu gặp xứng đáng nhất với chức vị người quản lý tài ba kiêm vú em.
Nhưng Vũ ca đi theo Hách Giai Giai bất quá mới một năm, hiện tại đổi lại mình, chân chân chính chính chung đụng mới một tháng, Vũ ca hoặc giả hiểu rõ Hách Giai Giai trước kia, nhưng hắn cũng không hiểu rõ Đông Phương Nhiêu cô. Rất nhiều việc cần giải thích, cần mài hợp, một người làm việc giỏi, từ từ có thể bồi dưỡng được.
Vũ ca dĩ nhiên không thể so sánh với Lâm ca, nhưng hắn cùng Hách Giai Giai bây giờ một dạng, trẻ tuổi, có trùng kính, có tình vị, cũng không thiếu hụt huyết tính, chính là vì đôi lúc xử sự hơi lộ vẻ mềm yếu chưa đủ kiên trì, nhưng cũng có thể bù đắp, đợi một thời gian, Đông Phương Nhiêu tin tưởng Vũ ca sẽ trở thành Lâm ca toàn năng cũng bị nghiệp giới tranh nhau, đề cử vị trí người quản lý hoàng kim cũng không phải không có khả năng.
"Vũ ca, em biết anh quan tâm em, cũng lo lắng cho em, nhưng anh yên tâm, em biết em đang làm gì, em sẽ tranh thủ, sẽ không để cho anh thất vọng, chúng ta về sau còn phải cùng nhau leo lên vị trí cao hơn cao hơn, em làm sao để cho mình mới bắt đầu liền chịu thua, xin hãy tin tưởng em, Vũ ca." Vũ ca sắc mặt vẫn khó coi, nhưng chủ ý Đông Phương Nhiêu đã định cũng không chịu thỏa hiệp.
Theo tính tình của Vũ ca, cô giải thích: "Những thứ kịch bản kia quá tạp, nước tẩy, linh thực, rượu nghiện cái gì cũng có, thần tượng thanh xuân bị biên kịch phá hư nát, ló mặt thường xuyên không có nghĩa là nổi tiếng, chúng ta phải có của hình tượng của mình còn phải định vị cùng ranh giới cuối cùng của chúng ta, chúng ta không phải pháo nổ một lần, mà là càng trèo càng cao, tế thủy trường lưu (nước chảy thành sông)."
Như vậy mới đứng vững, đi bền leo cao.
Một lần là nổi tiếng tất nhiên để cho vô số người hâm mộ không dứt, nhưng áp lực cũng như núi nặng nề đè ép. Đàm Hoa Nhất Hiện, nhiều nhất chính là xuất hiện người như vậy trong đám người. Mà Đông Phương Nhiêu muốn, không chỉ là Phương Hoa trong phút chốc, thứ cô muốn rất nhiều rất nhiều, cho nên cần thận trọng, càng thêm thận trọng. (T: mình nghĩ là tên bộ phim và vai diễn, còn giải nghĩa có thể hiểu là hoa nở rộ một lần trong rừng hoa ^^ ai biết rành hơn thì chỉ giáo nhé)
Vũ ca cũng không phải là kẻ ngốc, chẳng qua đã lâu như vậy thật vất vả xuất hiện tình huống được mọi người tranh nhau mời mọc, hắn cao hứng có chút váng đầu. Nghe Đông Phương Nhiêu nói như thế, Vũ ca lập tức thông suốt, cười nói, "Là anh suy tính không chu đáo, anh đây liền đem đống đồ này cầm đi cự tuyệt, trả lại."
Nói xong cũng ôm lấy một đống không ít kia, còn nói: "A, đúng rồi, tối mai có một buổi dạ tiệc, đạo diễn Ngô Minh Hạo tự mình muốn mời , không thể không đi, em chuẩn bị một chút."
Đông Phương Nhiêu đáp một tiếng, Vũ ca ôm đồ đi ra cửa. Bởi phúc Đông Phương Nhiêu, hắn hiện tại cũng coi là cá không lớn cũng không nhỏ, cũng không giống như trước nhiều thời giờ đi theo Hách Giai Giai cùng nhau ngẩn người tốn thời gian.
sau khi Vũ ca rời đi Đông Phương Nhiêu rút một kịch bản trên bàn lật xem, bên trong kịch bản có ba nhân vật phù hợp, Đông Phương Nhiêu thấy rất tốt, cũng coi là vận khí tốt .
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!