"Có phải cô đã nói với Phương Diễn không?" Lý Hàm một lần nữa không trả lời mà hỏi ngược lại Đông Phương Nhiêu. Nhưng hỏi vậy cũng đã làm rõ một phần rồi.
Đông Phương Nhiêu cả kinh nói: "Thật sự là Phương Diễn? !"
"Không phải anh ấy còn có thể là ai?" Lý Hàm liếc Đông Phương Nhiêu một cái: "Trừ anh ấy ra, cô cảm thấy cái tổ kịch này còn ai có thể đuổi Lâm Hạnh Nhi, cho dù đạo diễn Ngô Hạ Ngự cũng có quyền nhưng nếu là Lâm Hạnh Nhi chắc chắn phải có sự đồng ý của Phương Diễn." Lý Hàm nhìn Đông Phương Nhiêu như nhìn người sống trong mộng, khiến Đông Phương Nhiêu cũng cảm giác mình thật đúng là sống ở trong mộng .
Bởi vì quá khó hiểu đi, đó là Lâm Hạnh Nhi đó, không phải ai khác, là Lâm Hạnh Nhi nha. Phương Diễn trước giờ vẫn luôn ưu ái cô ta, ở buổi thử vai 《 hạ điện y thủy 》 còn tự mình lái xe đến đón. Có một đêm, cô còn tận mắt chứng kiến cảnh hai người ôm hôn nóng bỏng trên xe mà.
Nói thế nào đổi người liền đổi người rồi?
Đông Phương Nhiêu còn có chút mộng mị, không thấy mình thật có mặt mũi lớn như vậy. Do phát sinh chút ' chuyện nhỏ ', Phương Diễn không nói hai lời đổi Lâm Hạnh Nhi đi, hay là vì mình? Đừng đùa nha.......
Cô mới vừa rồi còn so đo với Phương Diễn, anh còn không thèm nhìn cô một lần đi ra khỏi cửa đây.
"Kia......." Đông Phương Nhiêu còn muốn nói, nhưng lời đến khóe miệng lại không nói ra được.
Lý Hàm như nhìn thấu phản ứng Đông Phương Nhiêu: "Sao hả, Lâm Hạnh Nhi rời đi cô không vui?"
Đông Phương Nhiêu lắc đầu, suy nghĩ một chút nói: "Cũng không phải, Lâm Hạnh Nhi đi tôi dĩ nhiên vui, nói không vui là gạt người, nhưng không hiểu Phương Diễn tại sao phải làm như vậy, tôi cảm thấy hành động của anh ấy quá kỳ lạ."
Lý Hàm rất đồng tình, nhìn Đông Phương Nhiêu làm cô thấy da đầu tê dại, mới gật đầu nói: "Đúng vậy, tôi cũng vậy cảm thấy rất kỳ quái, Phương Diễn sao lại xem trọng cô?"
Đông Phương Nhiêu rất nhưng, đúng là, Phương Diễn sao lại xem trọng cô vậy?
: mặt mếu, méo mó. (soi gương rồi mếu xem giống không ;]])
"Còn nữa, cô tự nhìn mình đi, nói ngực không có ngực, nói mông không có mông, nói lớn lên......" Lý Hàm rất cảm khái lắc đầu, "Cô nói Phương Diễn coi trọng cô ở chỗ nào thế?"
Mặc dù Đông Phương Nhiêu cũng từng nghĩ qua, nhưng bị Lý Hàm nói trắng ra như vậy không tránh khỏi lúng túng, có một loại bị đả kích.
Cô có chỗ nào không ổn? Có chỗ nào không ổn chứ?
Tính tình hoàn hảo, nếu tính tình không tốt kiếp trước làm sao được nhiều người thích, nhiều người hâm mộ như vậy? Cô lại có ái tâm nha, mỗi năm đều được trao danh hiệu đại sứ ái tâm này. Nói một chút về nhan sắc Hách Giai Giai lớn lên, mặc dù không phải xinh đẹp nhất, nhưng thanh lệ có thừa, người khác nhìn qua không có ấn tượng, nhưng ít ra Đông Phương Nhiêu soi gương đã cảm thấy hoàn hảo a, khí chất thượng giai.
Về phần vóc người cũng không cần nói, rau cỏ la bặc có chỗ đáng yêu khác biệt chứ sao.......
Cô làm sao lại không ổn?
Đông Phương Nhiêu quyệt miệng, cố gắng moi ra ưu điểm của mình, hồn đi tứ phương.
"Uy, Hách Giai Giai cô còn ở đây không vậy? Tôi nói nãy giờ cô có nghe không hả?" Bả vai bị chọt chọt, Đông Phương Nhiêu mờ mịt nhìn Lý Hàm, nói gì? Mới vừa rồi Lý Hàm có nói gì sao?
Có chút không theo kịp.
Lý Hàm thở dài một cái, không nhẫn nại, cười nói, "Thường ngày thấy cô rất khôn khéo, sao hôm nay nhìn giống chị đại ngốc quá vậy?" Lắc đầu nói, "Quả nhiên ở xa xa nhìn thấy mới đẹp, đến gần mới biết còn bao nhiêu khuyết điểm."
Đông Phương Nhiêu.......
Chị đại ngốc? Lần đầu tiên có người nói cô như vậy. Cảm giác có chút mới lạ, hơn nữa là........ Không phản bác được.
"Thôi đi, nghe này." Lý Hàm nhìn vẻ mặt Đông Phương Nhiêu cũng biết cô cái gì cũng không nghe, dù sao chuyện này cũng khiến cô vui vẻ, nói một lần cô vui vẻ một lần, nên cũng không chấp mở miệng nhiều hơn một lần.
Đông Phương Nhiêu gật đầu, Lý Hàm nói: "Hôm qua lúc cô đi thay quần áo , đạo diễn Ngô Hạ Ngự liền nhào đầu vô mắng Lâm Hạnh Nhi xối xả, sau đó Lâm Hạnh Nhi khóc lóc chạy thẳng về nhà, diễn cũng không diễn nữa. Sau đó cô cũng đi về nên không biết lúc tan tầm , đạo diễn tụ họp tất cả nhân viên lại, diễn viên thì có người đi, có người không, tôi thấy tò mò nên cũng tham gia nghe ngóng.
Cô đoán xem xảy ra chuyện gì?"
Lý Hàm hỏi, Đông Phương Nhiêu lắc đầu ý không biết. Lý Hàm che miệng cười một tiếng, cũng không trông mong Đông Phương Nhiêu trả lời, nếu đoán được cô còn chuyện gì để nói chứ?
Lý Hàm lại nói: "Sau đó đạo diễn Ngô Hạ Ngự đem cả tổ kịch mắng cho một lần, lúc xảy ra chuyện, có nhiều người ở đó vậy mà không có một ai đi ngăn cản, không thể không trách người quản lý không có trách nhiệm, tại chỗ trực tiếp khai trừ hai người phụ trách trong studio. Nhắc lại chuyện cô rơi xuống nước, anh ấy thấy tôi ở gần đó nên để cho tôi nói."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!