Chương 5: Cô Gái Lạ

Căn hầm chìm trong sự tĩnh lặng.

Jack đứng tựa lưng vào vách đá lạnh lẽo, đầu cúi thấp, như thể đang cố gắng xâu chuỗi những mảnh vỡ trong tâm trí. Từ một kẻ khát máu vô nhân tính, giờ đây hắn cảm nhận được cảm xúc.

Tội lỗi.

Sự sợ hãi.

Những hình ảnh chém g·iết ám ảnh trong đầu hắn. Và hơn hết…

Nỗi tuyệt vọng khi hắn nhớ ra vợ con mình đang gặp nguy hiểm. Nhưng lúc này— Một thứ khác cũng đang thay đổi.

Không phải Jack.

Mà là ông lão.

Người đàn ông trầm lặng, vô cảm, luôn che giấu bản thân trước mọi thứ…

Giờ đây khác biệt hoàn toàn.

Ông không còn lặng thinh nữa.

Ông không còn lẩn tránh nữa.

Ông đứng dậy, hít một hơi sâu, rồi dõng dạc nói với tất cả những con người còn lại trong căn hầm:

"Mọi người! Ta biết một đường hầm dẫn chúng ta ra khỏi pháo đài này!"

"Chúng ta phải rời đi ngay bây giờ, trước khi nơi này sụp đổ!"

Tiếng bàn tán vang lên.

Không phải sự vui mừng.

Mà là sự nghi ngờ.

"Gì chứ? Đi theo ông?? Cùng với một con vampire?"

"Tôi thà ở đây còn hơn ra ngoài đó!"

"Đúng đấy! Nếu đầu hàng, ít ra chúng ta còn có cơ hội sống!"

"Tôi không tin ông già đó… Truyền thuyết có thật… nơi nào ông ta đến, nơi đó có khổ đau!"

Tôi không đi.

Những lời nói như m·ũi d·ao sắc lạnh, nhưng ông lão không phản bác.

Ông không nổi giận.

Chỉ có một ánh mắt buồn dần…

Không ai biết ông đã chịu đựng những lời này bao nhiêu lần trong suốt cuộc đời.

Ông chỉ khẽ quay lưng, giọng nói trầm ổn nhưng đầy kiên quyết.

"Đi thôi, chàng trai."

Jack ngẩng đầu lên, nhìn vào những người xung quanh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!