Chương 4: Nhân Tính

Cơn mơ hỗn loạn. Jack đứng giữa bóng tối vô tận. Hắn thấy…

Một cô gái.

Cô đang gào thét, đôi mắt tràn đầy tuyệt vọng. Hai đứa trẻ khóc thét, cố vùng vẫy trong vòng tay kẻ b·ắt c·óc.

Jack vươn tay ra.

ĐỪNG!!

Nhưng một bóng đen ập đến từ phía sau.

Phập!

Một cơn đau nhói ở cổ. Hắn cảm nhận được răng nanh sắc nhọn xuyên qua da thịt.

Máu hắn bị hút đi. Hơi thở nghẹn lại. Cơ thể co giật.

Rồi…

Bóng tối nuốt chửng hắn.

Ký ức vỡ vụn như tấm gương bị đập nát.

AAAAAAAAAAAA!!!

Jack bật dậy, nôn ra một vũng máu đen đặc.

ÓE! ÓE! KHỤ KHỤ!

Toàn thân hắn co giật. Vết thương trên ngực…

TỰ HỒI PHỤC TRONG CHỚP MẮT.

Một cảnh tượng quỷ dị diễn ra trước mặt tất cả mọi người. Không thể nào.

Không ai có thể sống sót sau một nhát chém của thanh Long Sword.

Cả căn phòng c·hết lặng.

Những người sống sót trở nên cứng đờ, nỗi sợ bóp nghẹt cổ họng họ. Họ tưởng rằng đã thoát khỏi ác mộng.

Nhưng ác quỷ vẫn còn sống.

LẠI NỮA SAO…?

Ông lão hít một hơi thật sâu, nhưng giọng nói đã yếu đi rõ rệt. Máu mũi ông vẫn nhỏ từng giọt. Ánh mắt trở nên mờ nhạt.

KHỤ… KHỤ…

"TA ĐÃ ĐẾN GIỚI HẠN RỒI…"

Ông nắm chặt thanh kiếm, cảm nhận sinh mệnh của mình tiếp tục bị rút đi. Jack loạng choạng đứng dậy.

Hắn từ từ bước tới, mỗi bước chân nặng nề như đá tảng.

Hắn giơ bàn tay run rẩy về phía ông lão, miệng lắp bắp những từ ngữ đứt đoạn.

Nói… cho… ta…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!