Chương 12: Hãy Hiểu Nhau Hơn

Jack và John vẫn im lặng khi Mira cất giọng, ánh mắt cô sắc bén như muốn xuyên thấu mọi bí mật.

"Truyền thuyết kể rằng…

Ngày xửa ngày xưa, có một Giáo Hoàng điên.

Ông ta bị ám ảnh bởi Vampire đến mức phá vỡ hiệp ước hòa bình giữa hai giống loài. Chính ông ta đã tự tay đẩy thế giới này vào tận thế.

Tệ hơn… ông ta còn hại c·hết chính con gái mình.

Từ đó, ông ta bị đày ải, bị nguyền rủa. Qua năm tháng, người ta chỉ còn nhớ về một ông già lang thang, luôn vác một thứ gì đó trên vai.

Người ta nói… nơi nào ông ta đặt chân đến, nơi đó sẽ gặp vận rủi. Và Vampire sẽ xuất hiện.

Và bằng chứng đây…

Ông xuất hiện ở thành này, và nó bị t·ấn c·ông ngay sau đó. Không đơn giản mà thế giới này là có một truyền thuyết về ông... Tôi không nghĩ rằng nó lại có thật cho đến khi ông rút thanh kiếm đó ra bảo vệ bọn trẻ

"Cô nhìn thẳng vào John, ánh mắt không hề có ý đùa giỡn. Jack cũng quay sang. Anh không phải kẻ tin vào truyền thuyết, nhưng Mira không phải kiểu người nói chuyện vớ vẩn. John lặng im một lúc lâu và thở dài.. Rồi ông bật cười."Ha… ha ha…ha... ha

Truyền thuyết… vẫn còn người nhớ sao?

"Ông già khẽ nhún vai, rồi thở dài."Vậy… cô có tin vào truyền thuyết đó không, Mira?Mira khoanh tay.Tôi không biết. Nhưng tôi tin vào sự trùng hợp.

Vác trên lưng một thứ kì lạ ... Tôi đã để ý ông từ lúc mới tới thành cùng đoàn người tị nạn ông thật sự quá giống với truyền thuyết... quá nhiều trùng hợp để tôi có thể xem là ngẫu nhiên.

Jack vẫn không nói gì.

Nhưng ánh mắt anh cũng đang chờ đợi câu trả lời.

Căn phòng chìm trong im lặng sau lời nói của Mira. Cô chống cằm nhìn John đầy nghi hoặc, còn Jack thì khoanh tay, ánh mắt lạnh lùng.

John chỉ khẽ mỉm cười.

"Ồ… Những lời đồn, những câu chuyện… Bọn họ sẽ không bao giờ biết được sự thật về ta đâu. Nhưng đừng lo, một ngày nào đó cả nhân loại sẽ có câu trả lời. Còn bây giờ…"

Ông hướng mắt về Jack, giọng nói chậm rãi, nhưng đầy chắc chắn:

"Điều duy nhất ta quan tâm… là cậu."

Jack vẫn không phản ứng, nhưng ánh mắt anh tối lại.

Mira nhướn mày:

"Úi thế đúng là ông rồi à? Một ông già lang thang mang theo v·ũ k·hí bá đạo như vậy, bảo sao có thể đi khắp nơi mà vẫn sống sót."

Jack trầm giọng:

"Nếu thanh kiếm này mạnh như vậy… tại sao ông không dùng nó để bảo vệ nhân loại? Tại sao trong hầm trú ẩn, tôi thấy ông đã rất lưỡng lự khi rút kiếm? nếu ông rút kiếm sớm có lẽ tôi đã không g·iết người mục sư trẻ đó Ông sợ nó… vì nó làm tổn thương ông sao?"

Mira bật cười:

"Rõ ràng rồi. Truyền thuyết là thật. Lão già ích kỷ này… không muốn hy sinh bản thân."

John vẫn mỉm cười.

Một nụ cười nhẹ, như thể ông đã quá quen thuộc với những câu hỏi, những lời chất vấn này.

Như thể ông đã nghe chúng hàng ngàn lần.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!