Chương 10: Đường Bí Mật và Cuộc Trò Chuyện

John đứng trước cánh cửa trong hành lang tối tăm.

Ông chắp tay sau lưng, giọng trầm lắng:

"Hai nhóc có biết không… Ta đã đi lang thang suốt nhiều năm. Người đời tưởng ta điên. Nhưng không— ta đã đợi chờ ngày này. Và nó có lý do."

Jack và Mira liếc nhìn nhau.

CẠCH!

John đặt tay lên một góc đá trên tường, một biểu tượng vàng lấp lánh lóe sáng trong bóng tối.

ẦMMMMM!!! Mặt đất rung chuyển.

Một cánh cửa sập khổng lồ mở ra ngay dưới chân họ, để lộ một đường hầm sâu hun hút.

Jack mắt mở to:

"Lối ra không phải ở cánh cửa… mà là dưới đất!?"

John cười nhạt:

"Các cậu không biết ta là ai đâu. Ta đã từng kiến tạo nhiều pháo đài để chống lại Vampire. Đây chỉ là một trong số đó…"

Mira nheo mắt nghi ngờ:

"Ông giỏi vậy sao không cứu mọi người lúc ở hầm trú ẩn? Nếu đến được đây thì đã không ai phải c·hết!"

John im lặng.

Mặt ông trầm ngâm, đôi mắt toát lên ánh buồn.

"Cô không hiểu đâu. Hiện giờ ta đã không còn là ta lúc đó…"

Mira siết chặt tay, giọng gằn xuống:

"Thôi đi! Ông chỉ đang cố biện minh thôi!"

John mím môi, định nói gì đó nhưng lại thôi.

Thôi đi hai người.

Jack cắt ngang, giọng anh mệt mỏi nhưng kiên quyết.

Anh chống tay lên thanh kiếm, cảm nhận rõ cơn đau râm ran lan khắp cơ thể.

"Tôi tin John sẽ có lời giải thích chính đáng sau này. Nhưng ngay bây giờ, chúng ta nên đi trước khi có thêm Vampire kéo tới… Tôi vẫn còn khá mệt sau cú dính đòn vừa rồi."

Last Light trong tay anh tỏa ánh sáng yếu dần, như thể nó cũng cần được nghỉ ngơi.

Ba người nhìn nhau.

John gật đầu:

"Đi thôi. Ta muốn cho các cậu thấy vài thứ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!