Chương 1: Tận Thế và ông già kì lạ

(Giọng người dẫn chuyện tôi DraculaVn93 )

Đây là bộ lightnovel do mình sáng tác với nhiều yếu tố gay cấn hành động combat mãn nhãn kịch tính nhiều sự thật và bí ẩn về một thế giới tận thế đầy máu và bi kịch . Bộ này mình build Thế giới rất giộng lớn với hệ thống Rank của cả nhân loại và Vampire.

Main phát triển từ từ tăng tiến sức mạnh tìm hiểu bản thân và những bí mật không thể tin nổi.

Thanks all

————

Tiếng gió rít từng cơn trong không trung, mang theo hơi lạnh của sự tuyệt vọng. Bầu trời nhuộm một màu đỏ thẫm, thi thoảng lại bị xé toạc bởi những vệt sét đỏ như những vết nứt trên xé toạc không gian.

Một tiếng ho vang lên giữa con đường phủ đầy bụi tro.

Ông lão lê từng bước trên mặt đất khô cằn. Khuôn mặt từng trải, đôi mắt sắc lạnh nhưng vô hồn. Tấm áo rách nát bám đầy bụi đất, mái tóc và bộ râu bạc trắng rối bời. Lưng ông còng xuống bởi thứ gì đó đang vác trên vai—một vật dài được bọc kín trong vải, trông giống như một cây gậy lớn.

Xung quanh ông, dấu tích của c·hiến t·ranh và c·ái c·hết hiện hữu khắp nơi. Những bộ xương cháy đen nằm lẫn trong đ·ống đ·ổ n·át. Những cánh đồng hoang tàn, không một ngọn cỏ. Mặt đất nứt toác, đã từ lâu không còn nhận được hơi ấm của mặt trời.

Ở phía xa, một thành trì khổng lồ hiện ra.

Những bức tường thành cao ngất, vững chãi, nhưng ảm đạm và cô độc giữa thế giới tận thế thế này.

Ông lão chậm rãi bước vào, hòa vào dòng người tị nạn đông đúc. Những tiếng thì thầm, những lời cầu nguyện, những tiếng nức nở vang lên từ bốn phía.

"Chúng ta rồi sẽ c·hết hết…"

"Hết rồi… liệu nơi này có an toàn không?"

Chúng ở khắp nơi…

"Con trai tôi… xin ai đó, cứu lấy nó…"

"Chúa ơi… cứu rỗi chúng con…"

"Chúng sẽ đến đây sớm thôi…"

Những con người khốn khổ, bị nỗi sợ hãi bóp nghẹt đến mức không còn dám hy vọng. Họ co cụm lại với nhau, ánh mắt hoang mang nhìn về tương lai không lối thoát.

Giữa đám đông, ông lão vẫn im lặng, ôm chặt cây gậy bí ẩn của mình. Không cầu nguyện, không sợ hãi, chỉ lặng lẽ chờ đợi… như một người lữ hành đã quá quen thuộc với viễn cảnh của tận thế.

Bất chợt, một tiếng tù và vang lên.

Không khí như đông cứng lại.

Trên tường thành, một người đàn ông trung niên mặc giáp bước lên. Giọng ông vang vọng, mạnh mẽ:

"Nơi này là một trong những thành trì vững chắc cuối cùng của nhân loại. Nếu nó sụp đổ, sẽ chẳng còn nơi nào để quay về. Vì thế… chúng tôi không chiến đấu vì các bạn—mà là vì sự tồn vong của loài người!"Hãy đứng dậy, nếu các bạn còn có thể cầm v·ũ k·hí! Nếu không, hãy cầu nguyện… và chờ đợi số phận của mình!…Amen!"

Lời hô vang dội cả bầu trời. Nhưng liệu nó có thể xua tan được nỗi tuyệt vọng đã ăn sâu vào tâm trí những con người nơi đây?

Ông lão vẫn lặng thinh.

Chờ đợi.

Một cơn gió lạnh lẽo lướt qua… báo hiệu điều gì đó sắp xảy ra.

Tiếng gió lạnh buốt lướt qua. Những con người tị nạn cuộn mình trong những lớp áo mỏng manh, ánh mắt họ thất thần, tuyệt vọng.

Bỗng, một giọng nói nhỏ vang lên ngay bên tai ông lão.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!