Ta mới biết thì ra Tạ Vô Trần cũng biết cười.
Nhìn Thi Vũ thân mật khoác lấy cánh tay Tạ Vô Trần.
Thực ra ta không hề khó chịu.
Ta tính toán trong nhà bây giờ có ba người rồi, giống như Lý thôn trưởng nói, là một gia đình rồi.
Đại Hoàng không thể làm Lý Trân Châu, đành tiếp tục làm Đại Hoàng vậy.
Khi ta nói với Tạ Vô Trần và Thi Vũ, hy vọng ba chúng ta trở thành một gia đình, vui vẻ sống ở Lý Gia Thôn.
Thi Vũ đầu tiên là mở to đôi mắt xinh đẹp, sau đó cười đến chảy nước mắt.
Nàng chỉ vào Tạ Vô Trần mặt mày xanh mét, nháy mắt ra hiệu:
"Sư huynh, cô thôn nữ này muốn làm vợ huynh kìa, ha ha ha ha!"
Thi Vũ hiểu lầm rồi, không phải muốn làm vợ chồng.
Ta muốn tìm một người nhà, cùng hắn sống nương tựa lẫn nhau đến răng long đầu bạc.
Nếu có thể cả đời, làm vợ chồng cũng được.
"Nàng ta đầu óc có bệnh, muội đừng nghe nàng ta nói bậy." Tạ Vô Trần vẻ mặt khó chịu.
Sau khi Tạ Vô Trần nổi giận, Thi Vũ không dám nói đùa nữa.
Thi Vũ ngồi trên tường, bứt một cành hoa đào thở dài:
"Sư tôn nói huynh ở phàm trần trải qua tình kiếp, so với người khác còn khó khăn hơn, muội còn lo lắng hồi lâu.
"Tình kiếp của người khác đều là công chúa quý nữ, dây dưa ba đời ba kiếp, sao sư huynh là kiếm tu đệ nhất lại…"
Tạ Vô Trần lại như bị sỉ nhục, một kiếm c.h.é. m đứt cây đào dại ngoài tường, từng chữ từng chữ nói:
"Nàng ta không phải tình kiếp của ta."
Ta không hiểu lắm tình kiếp là gì.
Nhưng ta đại khái có thể đoán được Thi Vũ là người đặc biệt đối với Tạ Vô Trần.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Thi Vũ vừa xinh đẹp vừa thông minh.
Khi nàng tò mò cùng ta đi chợ, chỉ cần đứng bên cạnh sạp hàng, trứng gà vốn phải bán cả ngày mới hết, một buổi sáng đã bán sạch.
Đừng nói lừa nàng, người ta còn không thèm mặc cả, còn có không ít đồ ăn vặt cùng túi thơm, quạt móc nhét vào túi Thi Vũ, chọc nàng cười khanh khách.
Trên đường về, ta gánh cái đòn gánh trống không, trong lòng lại nặng trĩu.
Ta cảm thấy Tạ Vô Trần lại nói đúng rồi.
Nếu không tại sao bọn họ không lừa Thi Vũ, chỉ lừa ta.
"Sư huynh cứ dây dưa thế này cũng không phải chuyện, chi bằng hai người kết làm vợ chồng, là vợ chồng giả để lừa gạt thiên địa, nếu không lôi kiếp hai năm sau, huynh vẫn không vượt qua được." Thi Vũ thở dài, "Đến lúc đó phi thăng rồi, nàng ta muốn vàng bạc châu báu gì, huynh cứ thưởng cho nàng ta là được."
Tạ Vô Trần không muốn, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!