Vốn dĩ tôi định mang
cái hộp đựng xác rắn cho cảnh sát để họ lấy dấu vân tay, nếu Trương Huệ Lan từng
đụng vào cái hộp thì như thế cũng có thể gây cho bà ta chút rắc rối. Đáng tiếc
là hàng xóm quanh nhà tôi đều rất hiếu kì, ai cũng từng đụng vào cái hộp ít nhất
là một lần, dấu vân tay chắc chắn đã lẫn lộn hết cả, muốn điều tra cũng không
được. Thôi thì coi như tôi rộng lượng bỏ qua cho mụ phù thuỷ đó một lần.
Tôi vào nhà, tắm rửa,
ăn qua loa một bát mì rồi quyết định đi ngủ. Cả ngày hôm nay đã rất mệt mỏi,
tôi cần giữ sức để dành cho cuộc chiến dài sắp tới.
Tôi xem lịch để bàn,
vài ngày nữa còn một vụ kiện quan trọng cần xử lý. Hôm nay là… nhẩm tính ngày
tháng theo lịch tôi chợt sững người lại.
Đã chậm mười ngày rồi!
Kinh nguyệt tháng này
đã chậm so với bình thường mười ngày, có lẽ nào…
Tôi vừa vui mừng lại vừa
lo lắng. Đúng là tôi rất mong đợi có con, nhưng ở vào thời điểm nước sôi lửa bỏng
này Ngô Giang lại không có tin tức, tôi cũng không biết có đúng lúc không.
Bây giờ chưa đến mười
giờ tối, có lẽ hiệu thuốc còn mở cửa. Tôi vội vã chạy ra ngoài tìm mua que thử
thai.
Hồi hộp chờ đợi kết quả,
năm phút mà dài như năm mươi năm vậy, tôi bồn chồn đi đi lại lại cho hết thời
gian.
Hai vạch.
Là hai vạch.
Tôi mừng đến phát khóc.
Tôi có thai rồi, tôi và Ngô Giang đã có con…
Không kiềm chế được tôi
bấm điện thoại cho Ngô Giang, đây là số lúc đầu anh ấy thường dùng để gọi cho
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!