Khiêu khích khiến người ta tức điên lên rồi nghênh ngang bỏ đi thật
sự là rất thích. Bình thường toàn Ngô Giang bắt nạt tôi, cuối cùng tôi
cũng trả đũa được một lần.
Mr. Ngô vô cùng không vui lái xe chở tôi đến cửa hàng nội thất. Suốt
cả đường đi đều giở bộ mặt đen như than ra, đúng là bụng dạ nhỏ mọn.
Ngô Giang xem qua cả chục mẫu giường, hàng trong nước rồi nhập khẩu
đủ cả. Sau cùng chẳng hiểu sao anh ấy lại chọn một chiếc giường king
size. Căn phòng sách của tôi diện tích hơi nhỏ, vì ngay từ đầu đã định
sẽ lấy nó làm phòng để làm việc nên tôi mua giá sách khá lớn.
Tôi kéo tay Ngô Giang, nói khẽ.
- Lấy một chiếc bình thường thôi, anh lấy loại to thế này không kê vừa đâu!
Ngô Giang thản nhiên nhìn tôi.
- Không sao, nhất định là vừa.
Thanh toán xong hai chúng tôi trở về nhà, cửa hàng nội thất hẹn sẽ
giao hàng vào buổi chiều. Ngô Giang hình như nghĩ ra chủ ý gì đó, sắc
mặt tươi tỉnh hơn hẳn lúc đi.
Xe dừng lại trước một nhà hàng, chỗ này tôi và Ngô Giang đã từng tới
ăn một lần, thức ăn khá ngon. Trong lúc chờ Ngô Giang đi đỗ xe tôi nhìn
thấy Lạc Cầm và Khải Văn đi từ trong nhà hàng ra, Khải Văn đi rất nhanh, ánh mắt lạnh lùng. Còn Lạc Cầm chạy theo phía sau anh ta, lúc đến gần
cô ấy đưa tay ra chạm vào khuỷu tay Khải Văn liền bị anh ta thô bạo hất
ra.
Tôi quen Lạc Cầm và Khải Văn đã lâu, chưa bao giờ tôi thấy Khải Văn
dùng thái độ này với Lạc Cầm. Bọn họ chơi rất thân, Khải Văn tuy không
yêu Lạc Cầm nhưng luôn đối xử với cô ấy rất tốt.
Hai người họ nói gì đó rồi lên xe, tôi chỉ đứng quan sát, cũng không
tiện xen vào. Thời gian này tôi và Lạc Cầm ít liên lạc, có lẽ cô ấy đã
gặp chuyện mà tôi không biết.
- Diệp Thư, em sao thế? –Ngô Giang vỗ nhẹ lên vai tôi.
Tôi lắc đầu cười.
- Không có gì, em thấy người bạn thôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!