Sáng hôm sau, hai chân cô mềm nhũn chẳng thể đứng dậy nổi. Đánh nhẹ lên người anh một cái này hừ lạnh. Vùng eo của cô chính là nhức chẳng tả nổi
-Anh là đồ tra nam!!
-Anh là chồng yêu của em mà~~
-Anh cút đi!!
-Được rồi, lại đây anh mát xa cho em!!
Nhiên Nhiên nhìn anh khinh bỉ nhưng cũng nằm xuống ôm lấy eo anh. Mạc Kiên tay đặt ở eo cô liên tục xoa nắn hỏi han. Cơ thể được thoải mái khiến Nhiên Nhiên cũng đi lại được như bình thường mặc dù có chút còn nhói.
Xuống dưới nhà dự chào ông bà Trần ra về nhưng Bảo Bảo nhất quyết không chịu về vì muốn ở chơi với ông bà nội. Dù gì hôm nay cũng là ngày nghỉ nên Nhiên Nhiên cũng chẳng bắt ép con nên để con ở lại Trần Gia
-Tụi con ăn sáng đã hãy về!!
-Không cần đâu mẹ, tụi con về sẽ ăn sau. Bảo Bảo, con ở lại không được phá ông bà nội biết chưa?
-Dạ mẹ.
Cả hai ra xe trở về biệt thự. Nhiên Nhiên lên lầu thay một chiếc váy ở nhà thoải mái rồi mới xuống nhà làm đồ ăn sáng cho hai vợ chồng.
Mạc Kiên tắm rửa xong xuôi nhanh chóng xuống nhà tìm vợ
-Bà xã, em làm gì vậy?
-Đồ ăn sáng, anh lại bàn đi!!
Mạc Kiên ngoan ngoãn lại bàn ngồi xuống. Buổi sáng của đôi vợ chồng diễn ra trong sự vui vẻ. Nhiên Nhiên dọn rửa vài cái chén liền bị anh ôm lấy từ phía sau. Môi anh đặt lên từng tấc da thịt sau gáy cô
-Thơm thật!!
-Anh lại tính làm gì?
Mạc Kiên đưa tay xoay người cô lại áp môi lên môi cô mà hôn sâu
-Ưm...
Tay anh lần xuống chiếc váy dài qua đầu gối mà vén lên vuốt nhẹ h*a huy*t. Nhiên Nhiên hốt hoảng nắm lấy tay anh
-Anh... ưm... nơi đó chưa được đâu...
-Anh sẽ nhẹ nhàng mà!!
-Ưm... tối qua chưa đủ sao?
-Đối với em, chẳng bao giờ là đủ cả!!
Anh bế cô đặt lên thềm bồn rửa chén bằng đá hoa cương kia. Đưa tay dang chân cô ra mà nhìn sâu vào bên trong, tay anh trượt lên xuống vài lần trước đũng quần l*t khiến cô vặn vẹo người
-Đừng đùa mà!!
Mạc Kiên nhếch môi kéo chiếc quần l*t ném qua một bên rồi cúi xuống mút lấy hạt l* nhỏ đang hấp háy. Nhiên Nhiên ưỡn người ra sau, tay nắm chặt tóc anh
-Ưm... anh...
-Chụt... thật ngọt...
Anh đưa lưỡi xuống hai cánh hoa mút nhẹ một cái rồi dừng lại trước cửa đ*ng mà mút máp. Mật dịch từ từ chảy ra được anh uống trọn. Nhiên Nhiên phía trên đã thở hổn hển. Cảm giác trống vắng trong người khiến cô khó chịu
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!