Chương 27: Thất Tịch Vui Vẻ Bà Mộ Của Tôi!

Đến giờ ăn trưa, Mộ Du Trầm và Lục Thời Lâm có hẹn trong một phòng bao của nhà hàng.

Khi Mộ Du Trầm đi đến, Lục Thời Lâm đã gọi đồ ăn.

Mộ Du Trầm gật đầu:

"Xin lỗi, có chút việc nên đến trễ một chút."

Không sao. Lục Thời Lâm đứng dậy chào hỏi,

"Được đích thân Mộ tổng mời đi ăn cơm, em đã rất vinh hạnh rồi, chờ một lát thì cũng đâu có sao, mau ngồi đi."

Mặc dù trong giới kinh doanh Lục Thời Lâm đã quen biết Mộ Du Trầm mấy năm, nhưng mối quan hệ của anh ta với Mộ Du Trầm không tính là quá thân thiết.

Anh hai của Lục Thời Lâm, Lục Thời Kỳ và Mộ Du Trầm là bạn học cũ, chính vì anh hai mà Lục Thời Lâm trở nên gắn bó với Mộ Du Trầm.

Mộ Du Trầm gọi thêm vài món ăn, sau khi người phục vụ rời đi, anh hỏi Lục Thời Lâm:

"Chuyện của Cơ Trạch Dương thế nào rồi?"

Nhắc đến chuyện này, Lục Thời Lâm thở dài:

"Anh hai của em và luật sư Khương đã thu được một số bằng chứng, nhưng luật sư Khương nói không đủ để chỉnh c.h.ế. t anh ta. Cơ Trạch Dương là một con cáo già xảo quyệt, trước mắt một số bằng chứng quan trọng vẫn chưa có, anh cả và anh hai của em đang lo lắng về chuyện này."

Nói đến đây, Lục Thời Lâm nổi giận: "Cơ Trạch Dương tâm cơ cũng thật lớn, quản lý hộp đêm trong tay còn cảm thấy không đủ, muốn nuốt chửng cả Lục thị, cũng không nghĩ đến thân phận của mình là gì.

Anh ta là con ngoài giá thú, Lục gia nuôi nấng anh ta đến tận bây giờ, cho anh ta làm ăn, chẳng phải đã tính là không tệ bạc với anh ta rồi sao? Anh ta cái gì cũng không thoả mãn, đúng là sói mắt trắng*!

"*Sói mắt trắng: Ý chỉ người vong ơn bội nghĩa. Mộ Du Trầm an ủi anh ta:"Cứ thong thả, cẩn thận đến đâu rồi cũng sẽ lộ dấu vết.

"Lục Thời Lâm gật đầu:"Anh em cũng nói như vậy.

"Anh ta cầm đũa gắp vài miếng thức ăn, sau đó nhớ ra điều gì đó, nói với Mộ Du Trầm:"Đúng rồi, thứ bảy tuần sau là đại thọ lão gia tử nhà chúng em, vốn không định tổ chức, nhưng vì chuyện phiền toái của Cơ Trạch Dương, lại quyết định tạm tổ chức một bữa tiệc nhỏ cho sôi nổi náo nhiệt, đến lúc đó Mộ tổng nhớ đến, lão gia tử nhà chúng em đặc biệt nhờ em nói với anh, nói đã lâu không gặp anh.

"Mộ Du Trầm uống một ngụm nước, cau mày suy nghĩ gì đó, sau đó đặt ly nước xuống:"Được.

"Lục Thời Lâm mỉm cười:"Anh đồng ý thẳng thắn như vậy là bởi vì anh đã kết hôn.

Trước kia lão gia tử nhà em bảo anh đến nhà, anh đều đùn đẩy, sợ bà nội nhà em sẽ giới thiệu đối tượng cho anh.

"Bà cụ Lục rất tốt bụng nhưng lại thích làm bà mối, trước đây bà thường giới thiệu những thiên kim nhà giàu cho Mộ Du Trầm làm quen. Mộ Du Trầm không giấu giếm, đột nhiên nở nụ cười:"Sự nhiệt tình của bà cụ Lục, người bình thường không thể chống đỡ được.

"Nghĩ đến tin nhắn WeChat mà Lục Thời Lâm gửi cho anh lúc trước, anh nhướng mày,"Lục tam, không phải cậu lại yêu rồi sao?

Còn nói lần này có thể kết hôn, hôn lễ diễn ra khi nào?"

Chủ đề đột nhiên đến trên người mình, nụ cười trên khuôn mặt của Lục Thời Lâm đông cứng lại.

Anh ta nhớ đến chuyện gặp phu nhân của Mộ Du Trầm ở sân bay, mỗi lần anh ta nghĩ về nó, đều cảm thấy da đầu mình căng lại.

Lục Thời Lâm đã điều tra kỹ lưỡng cô gái mà anh ta gặp lúc đó, Thư Minh Yên, trợ lý biên kịch của đoàn phim《 Trục Lộc Xuân Thu 》, người vợ mới lãnh chứng với Mộ Du Trầm.

Lục Thời Lâm thận trọng liếc nhìn Mộ Du Trầm, đánh giá qua biểu hiện của anh, Thư Minh Yên có lẽ không đề cập đến chuyện này với anh.

Lục Thời Lâm thở phào nhẹ nhõm, giả vờ thoải mái nói:

"Người đó không thích hợp, em đang chờ ý trung nhân tiếp theo."

Nói đến đây, anh ta nhanh chóng chuyển chủ đề:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!