Thư Minh Yên có chút sững sờ, đối mặt với đôi mắt đen sâu thẳm như giếng cổ của Mộ Du Trầm, trong đầu đặt ra một dấu chấm hỏi về câu mà anh vừa bật ra một cách khó hiểu.
Nghĩ đi nghĩ lại, giữa cô và Mộ Du Trầm trước kia có Mộ Tri Diễn, đó là cháu ruột của anh, hai người bọn họ thật sự không phải có quan hệ đùa giỡn như vậy.
Tất nhiên bây giờ sẽ khác khi đã kết hôn.
Cô thực sự không ngờ rằng, anh thường ngày tỏ ra nghiêm túc như vậy, thậm chí còn không cười được mấy lần, nhưng bây giờ lại thích trêu chọc cô như vậy.
Sau khi kết hôn với cô, rốt cuộc anh đã tìm được cách lấy cô mua vui trong cuộc sống nhàm chán nhiều năm của mình?
Thư Minh Yên lắc đầu trong lòng.
Nếu thế này thì cô thảm quá!
Điện thoại di động của Mộ Du Trầm reo lên, anh liếc nhìn ghi chú, ấn trả lời rồi áp vào tai: Sao vậy?
Ở phía bên kia, Lục Thời Lâm nói:
"Mộ tổng, hôm nay em trở lại thành phố Đồng, có muốn tụ tập một chút trước khi đi không?"
Nhà của Lục Thời Lâm ở thành phố Đồng, lần này đến đây để khai trương trung tâm thương mại Thịnh Bác ở An Cầm.
Mộ Du Trầm nói:
"Không tụ tập, tôi không ở An Cầm."
Lục Thời Lâm: Lại đi công tác?
Mộ Du Trầm không buồn giải thích, cứ thế mà ậm ừ cho qua chuyện.
Lục Thời Lâm không tiếp tục hỏi:
"Được rồi, dù sao em cũng thường đến An Cầm, lần sau chúng ta lại tụ tập, hoặc khi nào anh đến thành phố Đồng, em mời anh ăn cơm."
Mộ Du Trầm: Được, vậy đi.
Anh cất điện thoại di động, hỏi Thư Minh Yên: Khi nào bay?
Thư Minh Yên đang cúi đầu ăn cơm một mình, nghe thấy tiếng liền ngẩng đầu lên, Ba giờ chiều.
Mộ Du Trầm suy tư:
"Vậy chúng ta đi dạo ở Giá huyện một lát, trước hai giờ trở về An Cầm."
Thư Minh Yên gật đầu: Được.
...
Buổi chiều trở về Mộ gia, nói lời tạm biệt với lão gia tử, Thư Minh Yên được Mộ Du Trầm đưa đến sân bay An Cầm cùng hành lý.
Trên đường đi hai người không nói chuyện, Thư Minh Yên ngồi ở ghế phụ, tùy ý nhìn điện thoại di động.
Mãi cho đến khi xe đến sân bay, chậm rãi lái vào ga ra ngầm, Thư Minh Yên mới đặt điện thoại xuống, chuẩn bị chốc lát xuống xe.
Xe dừng lại ở chỗ đỗ xe, Thư Minh Yên tháo dây an toàn, quay đầu nói với Mộ Du Trầm:
"Cháu tự đi lên là được, sân bay có nhiều người ra vào, dễ dàng nhận ra thân phận của chú."
Đã đến lúc phải đến đoàn phim, sự tỉnh táo của Thư Minh Yên dần dần bị kéo trở lại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!