Chương 25: Tìm

Ba năm trôi qua Đồng Tịch mới biết được nguyên nhân chia tay chân thật là thế này.

Duyên phận giữa cô và Nhiếp Tu từ đầu đến cuối đều có thể nói hai từ "trùng hợp". Lần đầu gặp mặt, lần thứ hai gặp mặt, lần thứ ba gặp mặt, hầu như đều là trùng hợp. Mà chia tay cũng lấy lý do trùng hợp này để kết thúc. Anh không về lúc nào mà lại chọn đúng ngày Thẩm Hi Quyền sắp xếp bữa tiệc đó trở về, còn đúng lúc trông thấy cảnh đó.

Nguyên nhân chia tay của rất nhiều cặp yêu xa đều bắt nguồn từ hoài nghi và bất an. Cô từng tràn đầy tin tưởng bọn họ sẽ là ngoại lệ, nhưng không ngờ cũng không thể tránh được cái kết cục thông thường này.

Cách nhau vạn dặm, nói là tin tưởng đối phương, nhưng thật sự làm được lại có mấy người? Phàm là có chút gió thổi cỏ lay đều sẽ nghi ngờ bất an, đây cũng là chuyện bình thường của cuộc sống. Mấy lần cô gọi cho anh không gặp, trong lòng cũng thoáng qua một tia ngờ vực vô căn cứ, chỉ là cô sáng suốt không nhắc tới vì cô tin vào nhân phẩm của anh.

Nhiếp Tu từng gửi cho cô thời gian biểu một ngày của anh, chỉ nhìn thôi mà cô đã cảm thấy đáng sợ rồi. So với công việc cường độ cao của Nhiếp Tu, học viện truyền thông của cô chính là một thiên đường tự do nhẹ nhàng, có rất nhiều yếu tố không thể khống chế và cũng có rất nhiều dụ hoặc từ bên ngoài tràn vào. Thỉnh thoảng lại truyền ra lời đồn có nữ sinh nào đó bị bao nuôi, những tin tức thế này khó tránh khiến Nhiếp Tu không an lòng.

Lúc đầu Nhiếp Tu bảo cô báo nguyện vọng thành phố B, cô lại vì Đồng Xuân Hiểu mang thai mà bội ước, khi đó Nhiếp Tu rất không vui và nghĩ rằng mình không có địa vị gì trong lòng cô. Sau đó, anh ra nước ngoài học lên tiến sĩ cũng từng hỏi ý kiến của cô. Cô không muốn bởi vì mình mà ảnh hưởng tương lai sáng lạn của anh liền ra sức ủng hộ anh, điều này cũng làm anh bất an.

Nhưng Đồng Tịch chính là người có tính cách như vậy, cô từ nhỏ mất bố mẹ, trong tiềm thức liền bắt đầu rèn luyện bản thân không được ỷ lại vào bất cứ người nào, chỉ sợ rằng lúc mất đi sẽ đau khổ không chịu nổi. Nhiếp Tu có sự nghiệp của anh, cô cũng có giấc mộng của mình. Không nhất định phải trói buộc nhau ở chung một chỗ, mỗi người làm chuyện của mình một cách độc lập, không can thiệp chuyện của nhau, toàn lực ủng hộ thì tốt hơn.

Nhưng có đôi khi bạn cảm thấy mình vô cùng biết điều thấu hiểu và hào phóng, đối phương không nhất định sẽ vui vẻ, ngược lại còn có thể cho rằng trong lòng bạn không có anh ấy.

Trước khi đi, Nhiếp Tu còn đặc biệt nghiêm túc hỏi cô: "Bạn gái người khác đều khóc lóc chết sống không chịu thả người, em thì hay rồi, một chút cảm xúc tổn thương biệt ly cũng không có, thấy anh đi còn rất vui vẻ, có phải em chỉ ước sao được cách anh thật xa hay không?"

Có lẽ phần nghi ngờ này luôn tồn tại trong lòng anh nên khi tận mắt nhìn thấy cảnh tượng trên bữa tiệc đó, anh liền tin là thật.

Khi đó, Đồng Xuân Hiểu bởi một tình yêu và hôn nhân sai lầm mà phải trả giá cả tính mạng quý giá của mình, Đồng Tịch vô cùng bi thương. Sau đó lại sinh ra ý nghĩ bi quan về tình yêu. Bạn trai thì làm được gì? Lúc cô cần anh nhất, chỉ có thể gọi điện đường dài an ủi vài câu không đau không ngứa. Bạn lữ càng đáng sợ, gặp không đúng người liền mất mạng.

Nhiếp Tu nói lời chia tay lại càng thêm chứng thật cho những ý nghĩ bi quan u ám trong lòng cô. Trong lòng ôm suy nghĩ bình đã nứt không sợ rơi, chia tay thì chia tay, chẳng sao cả. Nhìn thấy chị từ yêu đương đến hết hôn, trải qua phản bội, lừa gạt, nghi ngờ, tổn thương, cho đến khi mất mạng, thậm chí pháp luật cũng không thể bảo vệ kẻ yếu, cô chỉ cảm thấy thất vọng.

Dù Nhiếp Tu giải thích rõ những hiểu lầm lúc trước thì cũng chỉ là chuyện vô ích mà thôi. Hiện tại cô không muốn yêu đương và cũng không muốn kết hôn, cô chỉ thưởng thức trạng thái cuộc sống như chị Hứa Lâm Lang như vậy. Độc lập tự do, không khốn khổ vì tình, cũng không băn khoăn vì tiền.

Ngày đông nhanh tối, xe như nước chảy, đèn hoa mới lên.

Đồng Tịch đến một tiệm cơm gần Sơn Hà Uyển, một mình dùng bữa tối. Sau đó bắt xe đến nhà Hứa Lâm Lang. Ngày mai cô muốn lên Lô Sơn Hương, chắc phải mất một tuần, trước khi đi cô muốn nhìn Đồng Hoa một chút.

Hứa Diên và Đồng Hoa đang xem phim hoạt hình trong phòng khách. Thấy Đồng Tịch, hai đứa bé đều chạy tới, một bé gọi tiểu dì một bé gọi tiểu cô cô. Đồng Tịch "trái ôm phải ấp" hai bé đáng yêu, tạm vứt bỏ hết những chuyện phiền nhiễu trong quá khứ.

Hứa Lâm Lang hỏi cô: "Ăn cơm chưa?"

Đồng Tịch nói: "Vừa ăn xong, Đồng Tịch không nghịch ngợm chứ chị?"

Hứa Lâm Lang cười: "Đồng Hoa ngoan vô cùng, nghịch ngợm gây sự là Hứa Diên."

Hai người đang nói chuyện, Hàn Thục từ trong phòng bước ra. Đồng Tịch chào một tiếng dì.

Hàn Thục bưng trà, vẻ mặt ôn hòa ngồi cạnh cô, hỏi về một sao nam nào đó. Trên TV đang chiếu một bộ phim truyền hình, vị nam tài tử này là nam số hai, vừa hay lại là diễn viên công ty Đồng Tịch. Dì Hàn là fan hâm mộ, hỏi có phải bình thường cậu ta cũng nho nhã như trên TV hay không.

Đồng Tịch nói đúng vậy, đặc biệt nho nhã. Hàn Thục lại hỏi: "Nghe nói cậu ta đã cưới lần hai rồi?"

"Vâng, tình chị em, tình cảm hai người rất tốt."

Hàn Thục lập tức đưa ánh mắt nhìn về phía Hứa Lâm Lang, chuyển chủ đề đột ngột mà lại tự nhiên: "Con nhìn đi, cưới lần hai cũng rất hạnh phúc."

Đồng Tịch bật cười. Quả nhiên gừng càng già càng cay, lời nói gì cũng có ý riêng cả. Bất kể là chủ đề nào thì cũng có thể chuyển tới vấn đề kết hôn.

Hứa Lâm Lang trực tiếp cự tuyệt: "Mẹ, chuyện xem mắt, mẹ nghĩ cũng đừng nghĩ." Tết xuân luôn là cơ hội an bài đi xem mắt tốt.

Ý đồ của Hàn Thục còn chưa nói ra khỏi miệng đã bị con gái chặn lại, bà cả giận: "Con trai con nhất định phải có bố, Hứa Diên mới năm tuổi con cũng không quản được, chờ đến khi nó dậy thì có mà lật trời."

Hứa Lâm Lang giơ tay đầu hàng, tỏ vẻ xin miễn cho kẻ bất tài: "Con hiện tại chỉ phải ứng phó một đứa con trai, kết hôn còn phải ứng phó với một ông chồng nữa. Nhỡ vô ý tìm phải người không phải là đồng minh mà là phản tặc, hai mặt thụ địch, con còn có thể sống được hay không đây?

Hàn Thục đành phải lùi một bước: "Thật không được thì con và Đồng Hâm phục hôn cũng được mà, tốt xấu cũng là bố ruột."

Hứa Lâm Lang nói thầm trong lòng, mới không phải đâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!