Chương 9: (Vô Đề)

Khi Vu Đồ về đến nhà, Địch Lượng đang chơi game cùng với Kiều Tinh Tinh, cậu ấy liếc nhìn Vu Đồ một cái rồi cúi đầu chơi game tiếp: "Cậu ấy về rồi, em yên tâm nha."

Âm thanh Kiều Tinh Tinh từ trong game vọng ra, "Sao lại về muộn như vậy?'



Vu Đồ: "Tàu điện ngầm hết giờ làm việc rồi, tôi phải đi xe."



Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Kiều Tinh Tinh ngây ra, Vương Chiêu Quân không cẩn thận hướng trụ địch đi tới thì lập tức bị trụ địch bắn, Lý Bạch đi rừng của địch không biết từ đâu đột nhiên xuất hiện, dùng tuyệt chiêu đánh qua.

Vương Chiêu Quân sợ tới mức chạy trối chết: "A a, cứu mạng." 

Địch Lượng cũng lớn tiếng hét: "Cứu không nổi."



Vu Đồ không khỏi mỉm cười, nhớ tới không lâu trước kia, Địch Lượng còn coi thường công việc của một minh tinh, không biết nếu có một ngày cậu ấy biết Bông là nữ minh tinh nổi tiếng nhất hiện nay thì sẽ nghĩ như thế nào.

Địch Lượng cúi đầu chơi game, thuận miệng hỏi: "Vu Đồ, máy lọc khí của cậu đã sửa xong chưa vậy?"

Vu Đồ suy nghĩ một chút rồi mới trả lời: "Cậu đi mà hỏi Kiều.... Bông á, coi cô ấy trả lời như thế nào?"



Địch Lượng trong lòng có một câu mẹ mày không biết có nên nói hay không, đây là đáp án sao?



"Không đánh một ván sao?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Tôi có chút việc."

Địch Lượng luôn cảm thấy từ khi Vu Đồ đi đến nhà Bông về hình như có chút kì lạ, nhưng kì lạ ở chỗ nào thì anh ta lại không nhìn ra được, suy nghĩ nửa ngày bèn lên mạng hỏi Kiều Tinh Tinh.

"Bông ơi, máy lọc khí nhà em đã sửa xong chưa?"

Địch Lượng đánh xong một ván, vừa thua trận nên tâm trạng không được tốt lắm bèn đi tìm Vu Đồ. Kết quả thấy Vu Đồ đang thất thần nhìn máy tính. Địch Lượng ngạc nhiên, Vu Đồ dạo này rất chán chường, tinh thần suy sụp. hiện tại như vậy, lẽ nào đã đưa ra quyết định rồi.



Đi qua xem, màn hình máy tính đang phát trận đấu Vương Giả Vinh Diệu.

"Cậu đang xem thi đấu chuyên nghiệp à?"

"Ừ"

"Sao lại có hứng thú như vậy?"



Câu trả lời của Vu Đồ như nói cho có: "Đơn giản chỉ là có chút hứng thú thôi."

"..." Địch Lượng bỗng nhiên nhớ tới một vấn đề rất quan trọng, "Đúng rồi, Bông có xinh đẹp hay không?"

Vu Đồ lúc này trầm tư suy nghĩ một chút rồi mới trả lời: "Thấy đầy trên đường ấy."

Địch Lượng có chút thất vọng, nhưng vẫn ra vẻ quân tử phê bình Vu Đồ: "Miệng của cậu thật không thể mọc được ngà voi, sao có thể nói con gái nhà người ta như vậy được."

Vu Đồ: "Lời nói này rất thật."



Chờ đến rất lâu sau này, Địch Lượng mới biết dung mạo thật sự "Bông" thì giận không thể đánh chết Vu Đồ. Khuôn mặt này.... có thể nói đi trên đường có thể tùy ý nhìn thấy sao?



Vu Đồ xem trận đấu đến 2h sáng, Kiều Tinh Tinh 2h thì thức giấc, sau đó không ngủ lại được, nằm trong chăn lăn qua lăn lại một hồi liền cầm điện thoại, gửi tin nhắn cho tiểu Chu.

"Ngày mai em bảo lái xe đến đón Vu Đồ nhé."

Làm như vậy hình như có chút không thích hợp...

Đúng rồi, hình như cô quên thêm bạn QQ với Vu Đồ rồi....

Kiều Tinh Tinh mơ mơ màng màng suy nghĩ chuyện gì đó rồi ngủ quên mất, hơn 7h cô ngủ dậy, tinh thần cực kì sảng khoái, cô phát hiện tiểu Chu trên Wechat gọi cô cả nửa ngày trời.



"Tinh Tinh, chị thu hồi tin nhắn gì vậy?"

"Chị muốn nhờ em làm gì?"



"Nửa đêm lại bị đau dạ dày sao?"



Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!