Vu Đồ đưa Kiều Tinh Tinh vào khách sạn ở căn cứ của anh rồi vội vàng đi tăng ca. Sự thật chứng minh, chuyện sếp Vu tự mình đến tiếp quả nhiên là chuyện phù dung sớm nở tối tàn, mỗi ngày bận rộn không thấy bóng dáng mới bình thường. Nhưng đối với lần này, Kiều Tinh Tinh cũng không thấy mất cân bằng gì mấy, trước khi tới cô đã chuẩn bị tâm lý, dù sao vệ tinh thăm dò của Thần Hào cũng sắp phóng rồi, công việc của họ khẳng định rất bận rộn.
Mấy ngày liên tiếp đi quay cô cũng rất mệt, vì thế cũng bắt đầu nghỉ ngơi thả lỏng một chút, sau đó thì bắt đầu kỳ nghỉ phép vui vẻ.
Không thể không nói căn cứ thật là một nơi nghỉ phép tuyệt vời, không khí mới mẻ phong cảnh tuyệt đẹp thì thôi, còn bao ăn bao ở. Hơn nữa lại tự do đi lại, hoàn toàn không cần ra cửa còn phải đeo khẩu trang gì đó, tuy ngày đầu tiên khó tránh khỏi bị nhìn vài lần, nhưng rất nhanh mọi người liền tập mãi thành quen.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Kiều Tinh Tinh đi dạo qua các nơi mà căn cứ cho phép một vòng trước, sau đó bắt đầu gọi cho bạn bè trong nhóm người nhà, kêu gọi mọi người cùng nhau lập một thành đoàn đi dạo ở thị trấn ngoài trụ sở.
Người nhà của nhân viên trụ sở lập tức sôi nổi hẳn lên, ban đầu, vốn chỉ đến thăm người thân chứ không phải là đi du lịch, căn cứ cũng không tổ chức nhiều hoạt động, dưới tình trạng người nhà họ bận làm việc, khó tránh việc bọn họ có chút nhàm chán. Nhưng Kiều Tinh Tinh đến đây, không khí lập tức khác hẳn đi, mọi người lập tức có một đội trưởng đoàn du lịch!
Sếp Vu bận đến tối mặt nhanh chóng nhận được ý kiến của các đồng nghiệp.
Có viện sĩ Tiếu cảm ơn.
"Vợ em rất tốt, từ khi con bé đến đây giáo sư Triệu nhà thầy không... còn nói nhàm chán nữa, mỗi ngày đều chơi vui vẻ ở bên ngoài, buổi tối trở về còn lôi kéo thầy xem ảnh chụp. Tiểu Vu, về chuyện chụp ảnh thầy có ý kiến chút, em coi có nên nói với tiểu Kiều một câu không? Thí dụ như cùng một nơi có cần phải chụp cho giáo sư Triệu tới mười tấm không?
Thầy mắt mờ, thật sự nhìn không ra tấm nào đẹp hơn."
Đương nhiên cũng có trách cứ.
"Trước kia thầy tan làm, vợ thầy luôn nấu cơm cho thầy, mà từ hồi vợ em đến, cứ mua đồ ăn bên ngoài, có lần thầy về rồi mà họ còn không chịu đi về."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vu Đồ truyền hết lời phàn nàn của mọi người cho Kiều Tinh Tinh, Kiều Tinh Tinh đối với chuyện này còn lại có một phen lý luận: "Bọn em chơi rất vui vẻ, các anh mới có thể không buồn phiền ở nhà làm việc chứ, bằng không trong lòng còn phải áy náy vì không có thời gian ở bên bọn em, áp lực tâm lý nặng lắm."
Với sự thiện ý am hiểu người này của vợ mình, Vu Đồ còn có thể nói gì? Đương nhiên là truyền hết lý do của vợ cho đồng nghiệp, còn hào phóng tỏ vẻ không cần cảm ơn .
Các đồng nghiệp:... Hình như cũng có lý, nhưng hình như lại có chỗ nào không đúng?
Nhưng chơi được vài ngày, Kiều Tinh Tinh lại hơi lo cho vợ chồng Tiểu Hồ, một hôm trước khi đi ngủ, cô hỏi Vu Đồ: "Tiểu Lý hình như vẫn không vui vẻ mấy, cô ấy và Tiểu Hồ có chuyện gì sao?"
Vu Đồ cực đơn giản nói: "Đợt trước tiểu Lý bị bệnh phải nằm viện, mà Tiểu Hồ thì quá bận."
Không cần anh nhiều lời, Kiều Tinh Tinh liền hiểu.
"Vậy, muốn em làm chút gì không?" Kiều Tinh Tinh cũng không quá chắc chắn, hình như nói cái gì làm cái gì cũng không ổn lắm.
"Không cần." Vu Đồ suy nghĩ một lát nói, "Nếu tiểu Lý cảm thấy ở bên Tiểu Hồ phải trả giá quá nhiều, không vui vẻ, chúng ta cũng không thể khuyên người ta được."
Kiều Tinh Tinh thở dài, giá trị quan về tình yêu hôn nhân của thầy Vu đôi khi quả thật bình tĩnh đến lãnh khốc. Lý trí của cô thì đồng ý với cách nói của anh, nhưng Tiểu Hồ và tiểu Lý rõ ràng đều là người tốt như vậy mà.
Cô tựa vào ngực Vu Đồ, "May mà em cũng bận rộn, bằng không nói không chừng cũng sẽ trách anh."
Vu Đồ không nói chuyện, khe khẽ vỗ về mái tóc dài của cô. Kiều Tinh Tinh an tĩnh ghé sát vào anh, động tác của anh dần chậm lại, một lát sau, bên tai truyền đến tiếng hít thở đều đều của anh.
Anh đang ngủ.
Kiều Tinh Tinh nhẹ nhàng giãy ra, để anh ngủ thoải mái hơn một chút, cô nghịch tóc và ngón tay của anh một hồi, mới hài lòng nhắm hai mắt lại.
Rất nhanh đã đến ngày phóng tên lửa.
Nơi mà nhóm thân nhân được an bài để quan sát là ở quảng trường trước tòa nhà trung tâm kiểm soát, đây là một trong những nơi tốt nhất, cũng là địa điểm cách người nhà họ gần nhất.
Tối thứ sáu ăn cơm chiều xong, bọn họ sớm theo sát nhân viên đi tới nơi quan sát, bên kia đã tụ tập không ít người, còn tới sớm hơn bọn họ.
Nhân viên hậu cần phụ trách bọn họ chỉ vào tòa nhà sau lưng nói, "Nơi này chính là trung tâm kiểm soát, hiện giờ người nhà các vị đang ở trong đó, chắc ai nấy cũng đang rất căng thẳng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!