Nhà Vu Đồ cũng vừa ăn cơm xong, tiễn họ hàng ra về, sau đó anh trở về phòng của mình.
Nhìn thấy tin nhắn Wechat của mình gửi đi vẫn như cũ, anh đặt điện thoại xuống trong lòng có chút nôn nóng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chẳng lẽ phải lấy bằng lái xe làm cớ?
Anh mở cửa sổ ra, không khí lạnh bên ngoài ùa vào mặt. Anh dựa vào cửa sổ đốt một điếu thuốc, từ từ lấy lại bình tĩnh.
Anh nghĩ lại, cô chỉ là không để ý mình hai ngày thôi, mình không có tư cách để ở đây bực bội.
Điện thoại ở trên bàn đột nhiên kêu lên, anh lập tức bắt máy, thì ra là Lý Minh bạn học cấp 3 của Anh.
Lý Minh nói: "Vu Đồ, hôm nay là ngày họp lớp cấp 3, mọi người đang ở quán KTV, cậu có đến không?"
Vu Đồ uyển chuyển từ chối: "Tôi không đi đâu."
Lý minh liền nói: "Biết ngay mà, nếu không bận việc gì thì cậu đến nhé! Kiều Tinh Tinh cũng đến rồi ..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vu Đồ đột nhiên cầm chặt điện thoại, ngắt lời bạn: "Cậu nói cái gì?"
Lý Minh nói: "Kiều Tinh Tinh, ngôi sao nổi tiếng đấy, người ta còn bảo sẽ đến tham gia họp lớp."
Ngón tay của Vu Đồ bị lửa điếu thuốc đốt một chút, Anh cũng không quan tâm liền hỏi: "Cô ấy nói khi nào, nói ở đâu?"
"Trong nhóm chat của lớp mình, cậu không xem à? Vốn dĩ ban đầu chỉ đến có mười mấy người, mình nghĩ bây giờ chắc gần ba mươi người rồi, lớp trưởng đổi chỗ lớn hơn rồi."
Vu Đồ tắt điện thoại, mở wechat lên, trong nhóm lớp tin nhắn đã lên đến vài trăm tin, trước giờ anh không xem, nhấn vào tin nhắn trượt rồi trượt, anh cầm vội chiếc áo khoác ngoài liền ra khỏi nhà.
Bố mẹ đang ở phòng khách xem tivi, nhìn thấy anh như vậy cũng cảm thấy lạ, bèn hỏi: "Sao vậy con?"
Vu Đồ nhanh chóng mang giày rồi nói: "Con có việc phải ra ngoài, Bố mẹ không cần phải đợi, con rất muộn mới về."
Nói xong liền mở của rồi đi luôn.
Bố mẹ Vu đưa mắt nhìn nhau nói: "Đã bao lớn rồi mà còn hấp tấp như vậy."
Vu Đồ củng cảm thấy mình có gì đó hấp tấp như hồi cấp 3 vậy, không đúng, hồi cấp 3 anh cũng chưa từng vội vàng như vậy.
Người đi chơi xuân rất đông, xe taxi bị kẹt ở trung tâm thương mại cách nơi hẹn KTV vài trăm mét, Vu Đồ đành phải xuống xe chạy bộ.
Lúc này Kiều Tinh Tinh đã ở phòng KTV bị bạn bè vây quanh thành tầng lớp, còn hát một bài hát vui vẻ.
Bội Bội hồi hộp ngồi bên cô, chỉ sợ mọi người chụp ảnh này nọ, thật ra chỉ là cô lo quá, ngôi sao nổi tiếng cũng là người bình thường, huống hồ mọi người điều là bạn học cấp 3, sau một hồi vây quanh vì hiếu kỳ, sau đó mọi người cũng bình thường lại, người uống rượu người ca hát.
Tất nhiên, khó trách những người qua chào cô xin chụp ảnh, ký tên... một bên là Bội Bội ngồi cố định còn một bên thì hết người này đến người khác luân phiên không ngừng.
Mọi người thay nhau ca hát, còn lớp trưởng thì quản lý nhân số nói: "Còn ai chưa đến không, à… lớp chúng ta có hai học thần chưa đến phải không?"
Có một bạn học nữ nói: "Đã hỏi Hạ Tình rồi, cô ấy bảo ở quê ăn tết cùng bố mẹ họ hàng rồi, nên không tham gia được."
Một bạn nữ khác hỏi: "Vậy Vu Đồ đâu?"
Lý Minh nói: "Tớ vừa gọi điện thoại cho Vu Đồ rồi, cậu ấy hình như không xem tin nhắn của nhóm, cũng không bảo là có đến hay không."
Kiều Tinh Tinh nhìn các bạn đang nói chuyện và những việc xung quanh, sự tập trung điều ở những việc có liên quan anh. Cô thầm nghĩ, thì ra là không xem tin nhắn nhóm, hèn gì đến giờ vẫn không thấy đâu ... Nếu mới gọi điện thoại, vậy khi nào mới đến?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!