Chương 35: (Vô Đề)

Tối này Kiều Tinh Tinh chìm vào giấc ngủ sâu.

Ngày hôm sau là 30 Tết.

Lúc thức dậy bầu trời đã sáng rực , mở mắt ra, ở trong mũi đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, những gì cô nghĩ, thức dậy và mở cửa phòng ngủ, quả nhiên, giọng nói quen thuộc phát ra từ nhà bếp, bố mẹ đã đến rồi.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cho dù có bận rộn như thế nào , đêm giao thừa nhất định cả nhà phải cùng ăn tối với nhau. Những năm gần đây số lần cô ấy trở về ăn tết nhiều hơn,  nhưng thỉnh thoảng cũng giống như năm nay, bởi vì cô có công việc, cha mẹ đến sum họp với cô. 

Cô bước đến cửa bếp, bố mẹ nhìn thấy cô ấy, đều là tươi cười rạng rỡ, "Đã dậy rồi, không muốn làm phiền đến con."

Kiều Tinh Tinh bước đến và ôm lấy mẹ của mình.

Mẹ Kiều có một chút ngạc nhiên, vỗ nhẹ cô: "Tinh Tinh có chuyện gì? Bỗng nhiên sao lại làm nũng với mẹ."

"Dạ không có gì." Giọng của Kiều Tinh Tinh buồn bã.

Bố Kiều nhìn trong mắt của bọn họ rất bận rộn, mệt mỏi: "Con gái của bà lúc nào chẳng thế? Đói rồi chứ?"

" Vâng." Kiều Tinh Tinh buông mẹ ra. " Có cái gì ăn không ạ?"

Bố Kiều đã sớm hầm cháo tình yêu cho cô, tại một chiếc bàn nhỏ Kiều Tinh Tinh vừa ăn cháo, vừa nghe bố mẹ tranh luận về bữa ăn tất niên.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Sao ông lại đem thịt bò từ nhà lên đây vậy, một miếng to như vậy sao có thể ăn hết được. Đã bảo ông phải thay đổi cách suy nghĩ đi, làm ít hơn một chút. Sáng mai chúng ta đi về, Tinh Tinh sẽ không ăn." Đó là mẹ Kiều nói.

"Bữa cơm giao thừa sao lại có thể ít như vậy? Cần phải có thừa mới là điềm tốt." Đây là bố Kiều mấy năm gần đây đã chuyển nghề sang nghiên cứu nghệ thuật nấu ăn .

"Mê tín, lãng phí." Mẹ Kiều kết luận.

Kiều Tinh Tinh ngẩng đầu lên: "Bố mẹ tối ngày mai không đi cùng với con sao?"

Cô sẽ kết thúc buổi biểu diễn vào khoảng 8-9 giờ tại đài Đông Phương vào ngày mai, nghĩ rằng bố mẹ cô sẽ đợi cô rồi cùng về thành phố Kình.

Bố Kiều cắt thịt bò: "Tối mùng 1 năm nay đến lượt nhà chúng ta mời khách, sáng sớm  quay về để chuẩn bị."

Kiều Tinh Tinh chán nản: "Vậy không để con về nhà ăn Giao thừa với mọi người, ba mẹ cũng không cần phải chạy tới chạy lui."

Mẹ Kiều nói: "Vậy không phải con phải chạy tới chạy lui sao, bố mẹ tối rảnh, vẫn nên để bố mẹ tự đi đi. Lỡ trên đường kẹt xe rồi con đến chương trình muộn cũng không tốt."

"Vâng." Kiều Tinh Tinh lại không nói cái gì, bưng một bát cháo từ từ ăn.

Một bát cháo ngọt ngào ấm áp trượt xuống bụng, và dường như bắt đầu ấm đến tận đáy lòng, trong căn phòng trống, một lần nữa tràn ngập không khí vui vẻ náo nhiệt.

Bữa cơm tối đêm giao thừa đã phụ lòng mong đợi mẹ Kiều, số lượng món ăn đã nhiều, nhưng mỗi món cũng quá đầy, sau khi nói vài câu may mắn với nhau, mẹ Kiều lại bắt đầu càm ràm bố Kiều.

Sau đó hai người nhất trí khuyên Kiều Tinh Tinh ăn nhiều hơn.

Kiều Tinh Tinh trong lòng đau khổ, cô cũng muốn ăn nhiều hơn, nhưng lại nghĩ đến chiếc váy mặc trong buổi biểu diễn ngày mai, vẫn chỉ có thể kiềm chế.

Sau bữa tối đêm giao thừa là bắt đầu xem tiết mục đêm 30, bố mẹ cô ngồi trên ghế sofa, Kiều Tinh Tinh cùng ngồi với bọn họ một lúc, một mình ngồi cạnh cửa sổ sát đất với chiếc điện thoại di động.

Mọi người háo hức bắt đầu gửi những lời chúc phúc ngày tết, và người mà cô đã gửi wechat vào sáng sớm lại luôn luôn im lặng.

Vào lúc 0 giờ, càng nhiều lời chúc từ wechat đến.

Mỗi năm cô đều trả lời theo mẫu đã làm sẵn, năm nay có vẻ như đột nhiên có kiên nhẫn, ngồi cạnh cửa sổ gõ vô số câu "Chúc bạn năm mới vui vẻ." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!