Chương 30: (Vô Đề)

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đi làm, Vu Đồ lại lâm vào tình cảnh bận rộn hơn cả trước đây. Các đồng nghiệp ở sở nghiên cứu đã quen với cách thức làm việc "từ sáng tới tối", "sáu ngày cộng một" rồi, nhưng thấy anh toàn tâm toàn ý làm việc như vậy vẫn thấy mà phát hoảng. 

Từ phòng thực nghiệm đi ra, Đại Mạnh nhịn không được khuyên anh: "Làm việc thì cũng nên có chừng mực thôi, đừng giống như lão Quan làm khổ bản thân rồi phải vào bệnh viện rồi khổ."

Anh ấy vẫn chưa biết bệnh tình thật sự của Quan Tại.

Vu Đồ nói: "Không sao, tôi có tính toán của mình."

Anh đương nhiên sẽ không lấy thân thể của mình ra làm trò đùa. Từ khi trở về sở nghiên cứu làm lại, cuộc sống của anh có quy luật lúc trước nhiều. Trước đây, anh cùng với Quan Tại hai người cùng nhau làm việc đến quên ăn quên ngủ, bây giờ vô cùng đúng giờ ăn uống ngủ nghỉ, thể dục thể thao. 

Anh sắp xếp thời gian của anh một cách chặt chẽ, logic, tất nhiên cũng không có khoảng trống nào, không có một lúc rảnh rỗi. Sau đó nghiêm túc làm theo. 

"Nghe nói mấy ngày nghỉ phép anh cũng không có nghỉ ngơi?" Đại Mạnh nói.

"Là sao?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Sau khi trở về anh làm việc như có thần tiên đứng sau trợ giúp, 1, 2, 3, 4, 5, những việc còn tồn đọng trước đây anh đều giải quyết một cách sạch sẽ và lưu loát, có phải muốn soán ngôi của lão Quan không?" 

"Biến đi." Vu Đồ chỉ trả lời Đại Mạnh hai chữ.

Chờ Đại Mạnh thật đã biến đi thật rồi, anh vẫn đứng nguyên tại chỗ, thật lâu thật lâu, nở nụ cười tự giễu.

Chiều thứ 7 nào đó trong tháng, Vu Đồ nhận được cuộc gọi của Địch Lượng.

"Hạ Tình đến Thượng Hải rồi, nói là bồi thường bữa cơm lần trước, mời mọi người đi ăn, bảo tôi gọi cậu đi, hôm nay hay ngày mai gì cũng được."

Vu Đồ trực tiếp từ chối, "Tôi không có thời gian."

"Vậy được, tôi đi hỏi thử xem, cậu không đi cũng tốt, khỏi phải nhìn mặt tên Khúc Minh hèn hạ đó." Địch Lượng sảng khoái tắt điện thoại. Thế mà đến hơn 10 giờ đêm, lúc này anh đã nghỉ làm, Địch Lượng lại gọi điện thoại đến. 

Vu Đồ nghe máy, đầu dây là giọng nói của Hạ Tình, hình như cô ấy đã uống say, hỏi: "Vu Đồ, chị Kiều... chị Kiều là ai?"

Chị Kiều...

Anh đã rất lâu không nhớ về chị Kiều rồi, thế nhưng có rất nhiều người thích nhắc về cô. Bạn cấp 3, bạn đại học, luôn nhìn thấy bọn họ thảo luận về vấn đề này.

Rõ ràng là anh không muốn nghe tên của cô, nhưng lúc bọn họ nhắc đến cô, trong tim của anh hình như lại có chút gì đó rất vui vẻ và thích thú. Hoặc có thể là vì chỉ có thời khắc đó, anh mới có thể buông thả cảm xúc của mình được đôi phần.

Vu Đồ giơ tay tắt đèn trong phòng làm việc, bao trùm anh là một mảnh tối tăm, anh cầm lấy điện thoại, bình tĩnh mà khẳng định nói: "Đương nhiên là Tinh Tinh."

Vu Đồ không ngờ rằng sáng mai lại lại nhận được tin nhắn của Hạ Tình, lúc này anh sắp phải vào họp.

"Địch Lượng nói anh đang tăng ca, có thời gian uống một tách trà không?"

Anh liếc nhìn tin nhắn, thản nhiên tắt sóng điện thoại. Khi cuộc họp kết thúc thì cũng đã hơn 8 giờ tối, anh mở điện thoại, lúc này trong Wechat lại hiển thị lên thêm 2 tin nhắn nữa.

"Em đang ở quán cà phê sát ngay cơ quan của anh chờ anh."

Một dòng tin nhắn khác là là gửi tự động, báo anh đã 6 giờ 50 phút tối.

Hạ Tình mặc một áo khoác lông dê ngồi trong quán cà phê, toàn thân trên dưới đều toát ra một vẻ đẹp sang trọng, ngược lại với khung cảnh đơn sơ, mộc mạc của quán cà phê này. 

Có điều muốn tìm được quán cà phê nào khác gần đây đúng thật không dễ dàng.

Đến chỗ này, cô ấy cảm thấy bản thân mình như bị ma ám vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!