Chương 15: (Vô Đề)

Kiều Tinh Tinh hơi sững người lại một chút…

Một lúc sau, cô mới trả lời lại bằng giọng điệu khô khan "Không có" sau đó cô rụt chân vào để anh bước qua.

Kiều Tinh Tinh cảm thấy người kia giống như đang nhìn mình cười, anh bước qua rồi ngồi xuống bên cạnh cô, hơi thở nóng hổi của người đàn ông xộc vào kích thích mọi giác quan của cô.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Bộ phim bắt đầu chiếu được vài phút thì Kiều Tinh Tinh mới trở lại trạng thái bình thường. Cô cảm thấy có chút hối hận, vừa rồi có phải cô bị chọc ghẹo hay không? Sao cô lại không chọc ghẹo ngược lại cơ chứ? Quả thật đúng là mất mặt giới giả trí quá đi.

Cô nghi ngờ nhìn qua Vu Đồ, anh đang tập trung nhìn lên màn ảnh, khuôn mặt điển trai khi nhìn nghiêng trông vô cùng nghiêm túc…

Được rồi…

Kiều Tinh Tinh thu lại tầm nhìn, cũng bắt đầu nghiêm túc xem phim. Vừa xem được một chút thì cô mới bắt đầu cảm thấy có chỗ nào đó không đúng. Nội dung của bộ phim này chính là nhân vật chính dưới sự cản trở của gia đình nhưng vẫn kiên trì theo đuổi giấc mơ của mình là như thế nào đây?

Cô nhớ lại ánh mắt mất mát của Vu Đồ lúc anh nói anh phải buông bỏ biển sao trời mênh mang.

Vu Đồ xem xong bộ phim này thì tâm trạng có trở nên tệ hơn hay không nhỉ?

Bộ phim rất thú vị, trong 90 phút đó hoàn toàn không khô khan chút nào, nhân vật chính cuối cùng vẫn kiên trì hoàn thành ước mơ của anh ta, hơn nữa còn nhận được sự ủng hộ và động viên của người nhà. Đoạn nhạc cuối phim vang lên, mọi người đều thỏa mãn mà ra về.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Kiều Tinh Tinh và Vu Đồ đợi mọi người rời khỏi hết mới đứng dậy.

"Để tôi đưa cậu về."

Kiều Tinh Tinh gật đầu.

Trên cả quãng đường trở về nhà của cô, Vu Đồ vẫn luôn giữ im lặng, cô lén lút nhìn vẻ mặt của anh, biểu cảm của anh dưới màu sắc vào lúc trời tối càng hiện lên vẻ lạnh nhạt, anh phát hiện cô đang nhìn anh, lập tức khó hiểu nhìn về phía cô.

"À, tôi không biết nội dung bộ phim này lại như vậy."

"Cũng không tệ." Vu Đồ nói: "Nhân vật chính trong phim này quả thật là một người may mắn."

Kiều Tinh Tinh nhịn không được hỏi: "Lần trước cậu đã từng nói cậu phải bỏ cuộc thôi, tại sao?"

Cô nhớ lại anh từng nói lúc thi đại học ba mẹ anh đã phản đối: "Lý do chính cũng vẫn là vì người nhà sao? Nhưng mà chú của cậu hình như làm trong ngành phi hành vũ trụ mà đúng không? Vì sao ba mẹ cậu lại phản đối chứ?"

Vu Đồ bỗng cảm thấy bất ngờ.

Kiều Tinh Tinh lúc này mới ý thức lại, cô biết quá nhiều rồi! Cô lập tức ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Nhưng Vu Đồ vậy mà lại không nói sang chủ đề khác, anh nhìn cô, trong mắt như có ý cười.

Kiều Tinh Tinh đành phải nhìn xuống nói: "Việc đó... Bội Bội..."

Vu Đồ gật đầu nói: "Tôi biết, cậu ấy nắm được hết tất cả mọi chuyện trong lớp mà."

"... Quả thật là như vậy."

Kiều Tinh Tinh nhanh chóng dời sang chủ đề khác: "Chẳng lẽ ba mẹ của cậu còn chưa đồng ý sao?"

"Họ đã đồng ý từ khi tôi thi nghiên cứu sinh rồi."

"Vậy lý do là gì?"

Chút ý cười nhàn nhạt trước kia cũng biến mất, một lúc sau Vu Đồ mới nói: "Lúc trước ba mẹ tôi đến Thượng Hải chơi nhưng lại không nói cho tôi biết. Vẫn là dì út gọi cho tôi, hỏi thăm tình hình mẹ tôi như thế nào rồi, có phải lành tính hay không, lúc đó tôi mới biết họ đến để khám bệnh."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!