Chương 14: (Vô Đề)

Ngày kế là ngày 11/11 mà tất cả mọi người đều mong chờ, Kiều Tinh Tinh lại chỉ có thể im lặng nhìn video Ngưu Ma trong màn hình mình đang chơi.

Quả thật Vu Đồ đã quay phim lại, chuyển nó vào máy tính rồi cùng cô phân tích xem phần nào ổn và phần nào có vấn đề.

"Những tướng support thường hay được sử dụng chỉ có những người này, kĩ năng của mỗi người cũng không giống nhau, nhưng nếu học được kĩ năng của một người trong số họ thì sẽ ổn thôi."



Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tiếp theo lại quan sát mấy trận đấu của những tuyển thủ chuyên nghiệp khác cũng sử dụng Ngưu Ma.


Trong lòng Kiều Tinh Tinh cảm thấy thật khổ sở mà, ngày lễ dành cho FA tốt đẹp như vậy, đã độc thân thì cũng thôi đi, lại còn phải học thì cũng thật là, học tướng nào đẹp trai tí thôi cũng được, nhưng Ngưu Ma này thật sự quá mất thẩm mĩ rồi.

Đến 4 giờ chiều, Vu Đồ nói hôm nay phải về sớm.

"Buổi tối tôi còn có buổi họp mặt với đồng nghiệp trong công ty."

"Tớ cảm thấy số buổi họp mặt của cậu cũng nhiều ghê." Làm cho cô cảm thấy bản thân là một minh tinh mà không có tí liên hệ nào với xã hội cả.



Vu Đồ chẳng cảm thấy vui vẻ tí nào: "Chẳng lẽ số lần tôi đi như vậy không được bình thường hay sao? Hơn nữa hôm nay còn là ngày lễ độc thân đấy."

"..."



Vu Đồ ho khẽ một tiếng: "Họ nói là còn muốn hỏi tôi một số chuyện trong công ty."

"... Đi đi."



Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Vu Đồ vẫn không quên dặn dò: "Bản thân cậu cũng nên tự mình tập luyện thêm Trương Phi với mấy tướng support đi."

Kiều Tinh Tinh cảm thấy có chút buồn chán. Đã đi chơi một mình rồi lại còn bị sắp xếp thêm bài tập nữa sao?

Cô nhàm chán đi theo đến trước cửa, nghĩ thấy anh ta có thể đi tham gia náo nhiệt như thế, bản thân mình thì lại ru rú ở nhà một mình, cảm thấy mình thật là đáng thương mà: "Nếu có thể theo cậu ra ngoài thì tốt biết mấy."

Lời nói vừa ra khỏi miệng thì ngay lập tức cảm thấy có chút không ổn, cho dù cô không phải là Kiều Tinh Tinh nhưng đi theo Vu Đồ cũng vô cùng không thích hợp.


Trong lúc cô đang hối hận vì bản thân nói chuyện không suy nghĩ trước thì lại nghe thấy Vu Đồ nói: "Tôi dẫn cậu theo cũng được, nhưng cậu dám đi sao?"



Kiều Tinh Tinh sững người lại, cùng lúc nhìn thấy được bản mặt hối hận vì lời nói sai của anh.


Hai người ngại ngùng nhìn nhau, cô vội vàng tiễn Vu Đồ đi: "Đi chơi vui vẻ, bye bye."



Cũng cùng là một buổi họp mặt thế nhưng lần này Vu Đồ cảm thấy thoải mái hơn. Mọi người cùng cạn ly với nhau, đồng nghiệp Tiểu Hồ cảm khái rằng: "Năm nay cũng vẫn là những người của năm xưa."



Đại Mãnh nói: "Nhưng năm sau sẽ không còn là người của năm nay nữa rồi, Vu Đồ bước vào giới đầu tư, vào cái thế giới xa hoa đó, cậu ấy còn có thể thuần khiết được như chúng ta nữa hay sao?

"Như vậy không phải là nhóm chúng ta thiếu mất một người rồi sao?"

"Nói không chừng lại có thêm một lão Quan nữa đấy."

Vu Đồ sững người: "Lão Quan làm sao rồi?"


Tên thật của lão Quan là Quan Tại, là tiến sĩ từ Mỹ trở về, cũng là lãnh đạo thiết kế giống như Vu Đồ. Vu Đồ mới còn trẻ như vậy mà được trở thành phó lãnh đạo thiết kế, một phần cũng nhờ vào đề cử của lão Quan.



"Chị dâu đang náo loạn đòi ly hôn với anh ấy đấy."

"Làm sao có thể?" Lão Quan và bà xã ân ái với nhau vô cùng, nếu không bà xã của anh ta đã không bỏ công việc lương cao ở Mĩ mà về nước.

"Sao lại không thể, cậu chỉ vừa đi thì công việc của anh ấy lại tăng nhiều hơn gấp đôi, thời gian tăng ca kéo dài hơn, ngày nào cũng không thấy chồng đâu, chị dâu còn có thể không tức giận được hay sao?"

Vu Đồ chau mày lại: "Những người còn lại đâu rồi? Trước khi tôi đi còn có hai người khác nữa mà."



Đại Mãnh nói: "Nhiều người thì có ích lợi gì đâu chứ, không phải cậu là người hiểu rõ điều này nhất hay sao? Hơn nữa cậu nghĩ xem với tính khí kiêu ngạo của lão Quan thì ngoài cậu ra, anh ấy còn có thể xem trọng thêm ai khác được nữa không, tất nhiên không hài lòng thì chỉ có thể tự thân vận động thôi."



Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!