Chương 12: (Vô Đề)

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trên màn hình máy tính, hai đồng đội khí thế hừng hực chiến đấu, Vu Đồ thì ngồi thất thần.

Anh nhớ lại lúc anh nói muốn từ bỏ. Thời khắc đó, Kiều Tinh Tinh vừa ngạc nhiên lại xen lẫn tiếc nuối. Anh thật không hiểu, anh rõ ràng đang chọn một con đường khác vừa có công danh, vừa có tiền đồ nhưng vì sao cô lại cảm thấy tiếc nuối cơ chứ?

Ngoài thầy của anh ra, hình như chỉ có cô lộ ra vẻ mặt như vậy.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Vu Đồ", Địch Lượng cửa không thèm gõ, trực tiếp đẩy cửa đi vào, "Cậu trở về lúc nào vậy?"

Vu Đồ định thần lại, nhấn nút tạm dừng, "Mới về không lâu, khi đó cậu đang ở ngoài ban công gọi điện thoại."

''Ồ''. Địch Lượng ngồi lên bàn đọc sách của Vu Đồ, vẻ mặt gian xảo, "Hôm nay cậu và Hạ Tình gặp mặt rồi hả?"

Vu Đồ nhìn cậu ấy, "Sao cậu biết được?"

"Ha ha, tôi là ai chứ, phát triển đến mức độ nào........" Địch Lượng bị Vu Đồ trừng mắt không dám nói tiếp nữa, giơ hai tay lên, "Thật sự không phải tôi nói với cô ấy đâu, Hạ Tình đi Hàng Châu công tác rồi cùng gặp mặt Bảo Bảo, nói chuyện gì chắc cậu không cần đoán cũng biết."

"Rảnh rỗi như vậy hay là xuất ngoại sớm đi. Hơn nữa..." Vu Đồ cảnh cáo Địch Lượng "Cậu sau này ít nói chuyện tầm bậy với Bông đi."

Địch Lượng sững sờ, kích động nói, "Bông lại báo cáo với cậu những chuyện nhỏ nhặt này sao? Em gái này sao lại như thế chứ?"

Địch Lượng cảm thấy mình bị phản bội một cách sâu sắc, định lên trò chơi tìm Trích Bông tính sổ một phen. "Đúng rồi, Khúc Minh vừa điện thoại mời chúng ta đi ăn cơm, tối mai 6 giờ rưỡi tại Phổ Đông, chúng ta cùng đi nhé."

"Ngày mai..."

Địch Lượng có chút không vui: "Thằng nhãi này khó khăn lắm mới rút hầu bao mời mọi người một bữa, cậu đừng có không nể mặt người ta như vậy chứ, bạn học đại học ở Thượng Hải đều đi cả đó."

Vu Đồ gật đầu, "Được, ngày mai tôi tự đi đến đó."

Bạn học đại học của Vu Đồ và Địch Lượng không ít, đa số đều làm việc ở Thượng Hải, nơi tụ họp tất nhiên cũng phải ở đây rồi, nơi đó cách nhà Kiều Tinh Tinh chỉ mười phút đi bộ mà thôi.

Khi Vu Đồ đến, mọi người đa số đều đến đông đủ cả rồi, nhà hàng Tây không có phòng riêng, 7-8 người ngồi một góc phòng, không khí rất náo nhiệt.

Khúc Minh là người đầu tiên phát hiện ra anh, hăng hái chạy đến chào hỏi," Đại thiên tài

- học thần học 2 chuyên ngành của chúng ta đến rồi."

Vu Đồ cùng người bạn học này không tính là thân thiết, thời đại học, anh bận rộn chuyện học hành nên hình như suốt ngày ngồi trong thư viện học bài. Ngoài Địch Lượng, Bao Bao và mấy người bạn cùng phòng ra, còn lại thì không thân thiết với ai cho lắm. Khúc Minh hình như luôn có địch ý không hề nhỏ đối với anh. Ban đầu anh không hiểu vì sao lại như vậy, đến khi tốt nghiệp đại học, anh chia tay với Hạ Tình, lúc đó anh mới rõ nguyên do.

Lúc trước Khúc Minh thích nhất là dùng câu nói này để châm biếm anh, có điều hiện nay ý cười hiện rõ trên khuôn mặt, nhất thời không thể phân biệt rõ là thật tình hay là giả.

Vu Đồ cùng mọi người chào hỏi rồi mới ngồi xuống.

Mọi người nói chuyện phiếm vài câu, một bạn học tên Triệu Thiên đột nhiên hỏi: "Khúc Minh, không phải cậu nói lần này Hạ Tình cũng tới sao, sao lại chưa thấy đâu vậy?"

Vu Đồ ngẩn ra.

Khúc Minh cười cười rút điện thoại ra, "Tôi gọi cô ấy."

"Emma, sao em còn chưa đến vậy, nơi hội họp cách khách sạn em ở chỉ mấy bước chân."

Không biết Hạ Tình nói gì với cậu ta, chỉ thấy nụ cười của Khúc Minh từ từ biến mất. Sau đó lại cười trở lại, "Ok ok, không sao không sao, lần sau chúng ta lại hẹn gặp."

Chờ đến khi Khúc Minh tắt điện thoại, Địch Lượng nói: " Ôi, người đẹp Hạ không đến được sao?"

"Cô ấy nói buổi tối phải xử lý chuyện quan trọng ở Bắc Kinh, vừa đến sân bay rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!