Chương 5: Thân mật

Trình Thanh Lam chỉ có cảm giác mặt mình nóng đến độ muốn chảy nước, đành

phải cúi gằm, nhìn chằm chằm vào giữa ngực mình. Tiếc rằng khóe mắt vẫn

có thể nhìn thấy ngón tay người đàn ông, lướt qua lướt lại trên ngực cô. Điều này làm cho toàn thân cô run nhẹ không ngừng.

Nhưng cô vẫn cúi

thấp đầu, dĩ nhiên không nhìn thấy vẻ mặt của Đinh Nhất. Cũng không biết lúc này, trong mắt Đinh Nhất hoàn toàn là vẻ đẹp sống động của cô.

Đinh Nhất bôi thuốc mỡ cho cô, rồi dán băng dính và quấn băng vải lên ngực

phải cô một cách máy móc. Anh vốn biết màu da cô rất đẹp, nhưng không

biết ngực cô còn trắng nõn mềm mại hơn cả đùi. Bây giờ cô đang nằm trên

giường anh, nửa người trên để trần. Làn da cô còn trắng hơn drap giường. Màu đỏ điểm tô trên ngực, lại có vẻ run rẩy non nớt. Mà điểm chết người chính là, nửa người trên bóng loáng như gốm sứ của cô, trên cổ, cổ tay, còn mang theo vòng kim loại lớn bằng ngón cái.

Vẻ lạnh lẽo vô tình của

kim loại màu đen, càng tôn lên sự mềm mại nõn nà của cô. Khiến người ta

khó kiềm chế muốn chiếm lấy vẻ nõn nà đó trong lòng bàn tay.

Mấy phút sau, Đinh Nhất ném thuốc mỡ, băng vải, băng dính còn lại qua một bên: Xong rồi.

Mặt Trình Thanh Lam đã đỏ rực, vội vàng vươn tay phải ra túm lấy áo.

Một bàn tay mạnh mẽ nắm chặt lấy tay cô, khiến cô không thể nhúc nhích. Cô

kinh ngạc ngẩng đầu lên, lại thấy Đinh Nhất đã không còn ý cười. Anh

nhìn cô với ánh mắt thâm trầm. Đầu anh từ từ cúi xuống, kề sát lấy cô,

hơi thở của anh gần như phả hết lên mặt cô.

Tôi có thể... Yết hầu của anh di chuyển, Hôn một cái không? Anh nhìn chằm chằm vào nửa người trên của cô.

Trình Thanh Lam lập tức cứng người, anh ta muốn, hôn một cái ư?

Một chút thôi. Đôi mắt anh nhìn chằm chằm vào ngực trái đang để trần của

cô. Đôi tay cứng cáp mạnh mẽ giữ chặt hai tay cô trên giường. Anh bao cô lại trong phạm vi của mình,

"Bảy tám năm nay tôi không chạm đến phụ nữ rồi. Cho tôi hôn một chút có được không?"

Trình Thanh Lam chỉ nghe thấy tim mình đập như sấm giật. Thế nhưng không biết nói gì cho phải! Nếu lúc bình thường, có người đàn ông nào muốn sàm sỡ, nhất định cô sẽ cho một cái bạt tai rồi chửi ầm lên! Nhưng người đàn

ông này, người đàn ông đẹp trai vô cùng này.

Anh ta vừa mới cứu cô ra

khỏi động quỷ. Anh ta chăm sóc cô dịu dàng vô điều kiện. Anh hài hước và hào hoa. Lúc này, anh ta chỉ nhìn chằm chằm vào ngực cô, giống như một

đứa trẻ muốn ăn kẹo.

Câu hỏi say đắm tựa như mê muội, tôi có thể hôn một chút, chỉ hôn một chút thôi.

Cô biết anh ta chỉ nảy sinh ham muốn nhất thời, nhưng cô không thể từ

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!