Phòng chỉ huy.
"Nói thử xem." Gương mặt Diệp Diễm trầm tĩnh. "Mọi người thấy hai bức thư này thế nào?"
Trước đó Trình Thanh Lam đã xem qua hai bức thư kia. Đó là thư đến từ vùng
đất Zombie do Hoàng Địch Linh gửi tới, kẻ được xem là thủ lĩnh của bọn
đàn ông kia
- kẻ thù không đội trời chung của họ.
Trong thư Hoàng Địch Linh đã nói rất rõ ràng: Hi vọng Diệp Diễm sẽ hợp tác
với hắn, cùng uy hiếp Nam Thành để đạt được càng nhiều lợi ích.
Trong thư hắn cũng có nói, lần này mặc dù số lượng Zombie bị Diệp Diễm giết
lên đến ba vạn, nhưng tổng binh lực của hắn có đến mười vạn. Thay vì hai bên đều tổn hại, hắn đề nghị hợp tác, cùng nhau chống lại Nam Thành,
nhằm đạt được càng nhiều tài nguyên, đàn bà và địa vị. Hắn hi vọng có
thể được gặp mặt trực tiếp để nói chuyện.
Một lá thư khác đến từ Nam Thành do tổng chỉ huy tối cao của biên phòng
quân Nam Thành gửi đến
- Đại úy Hà Khâm Du. Thư anh ta gửi rất ngắn gọn, ý nói, anh ta biết rõ sự xáo trộn nơi vùng đất chết. Nhằm duy trì sự an toàn của Nam Thành, anh ta mong Diệp Diễm ra sức phối hợp, tóm gọn tên
trùm thổ phỉ nơi vùng đất Zombie kia, đồng thời tiêu diệt luôn quân đội
Zombie.
Một kẻ mềm mỏng mong muốn được tìm nơi dựa dẫm, một kẻ lại dùng giọng điệu
ngạo mạn nhưng lại không thể không nhờ đến sự trợ giúp của Diệp Diễm.
Hoàng Địch Linh nói là có mười vạn binh lực, nhưng trên thực tế hắn có bao
nhiêu quân, không ai biết; huống chi cho dù hắn có mười vạn Zombie, cũng không thể trang bị vũ khí cho mười vạn quân này. Cho nên số lượng nhất
định ít hơn mười vạn. Tuy nhiên, cho dù trong tay hắn có bao nhiêu binh
lực đi chăng nữa, việc Diệp Diễm có thể một lần tiêu diệt gọn bọn chúng
hay không vẫn là điều không thể đoán trước.
Nhưng dường như hắn không biết lai lịch của Diệp Diễm. Ngày đó, bằng hai quả
tên lửa làm rung động cả quân địch, Hoàng Địch Linh chắc cũng không ngờ
rằng, đó là hai quả tên lửa cuối cùng. Hôm nay quân của Diệp Diễm chiếm
đóng bên tường Zombie, từ trên cao nhìn xuống, Hoàng Địch Linh cũng
không dám liều mạng tấn công.
Mà quan quân Nam Thành mặc dù ăn nói ngạo mạn, nhưng lập trường của họ cũng làm cho người ta cảm thấy rất hợp tình hợp lý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!